AI ĐÃ ĐẶT TÊN đến DÒNG SÔNG?

Đoạn số 2:Phải các thế kỉ qua đi, bạn tình mong mỏi đợi mới đến thức tỉnh người gái đẹpnằm ngủ mộng mị giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại. Cơ mà ngay từ trên đầu vừa rakhỏi vùng núi, sông Hương đang chuyên cần sử dụng một phương pháp liên tục, vòng giữa khúc quanhđột ngột, uốn mình theo đông đảo đường cong thật mềm, như 1 cuộc search kiếm có ý thứcđể đi tới nơi gặp mặt thành phố tương lai của nó. Từ bỏ ngã tía Tuần, sông hương thơm theo hướngnam bắc qua năng lượng điện Hòn Chén; vấp Ngọc Trản, nó chuyển qua làn đường khác sang tây bắc, vòng quathềm đất bãi Nguyệt Biều, Lương quán rồi bất thần vẽ một hình cung thiệt tròn về phíađông bắc, bao bọc lấy chân đồi Thiên Mụ, xuôi dần về Huế. Trường đoản cú Tuần về đây, sông Hươngvẫn đi trong dư vang của ngôi trường Sơn, vượt qua một lòng vực sâu bên dưới chân núi Ngọc

Bạn đang xem: Luận văn ai đã đặt tên cho dòng sông

Trản nhằm sắc nước trở nên xanh thẳm, và từ đó nó trôi đi giữa hai dãy đồi sừng sữngnhư thành quách, với đầy đủ điểm cao bất ngờ đột ngột như Vọng Cảnh, Tam Thai, Lựu Bảomà từ bỏ đó, tín đồ ta luôn luôn nhận thấy dòng sông mượt như tấm lụa, với những chiếcthuyền xuôi ngược chỉ nhỏ nhắn vừa bằng con thoi. Gần như ngọn đồi này tạo cho những mảngphản quang đãng nhiều màu sắc trên nền trời tây-nam thành phố, “sớm xanh, trưa vàng,chiểu tím” như fan Huế hay miêu tả. Thân đám quần sơn lô xô ấy, là giấc ngủnghìn năm của không ít vua chúa được phong kín đáo trong lòng đầy đủ rừng thông lặng ngắt vàniềm kiêu hãnh âm u của rất nhiều lăng tẩm lớn lao tỏa lan khắp cả một vùng thượng lưu“Bốn bề núi phủ mây phong - mảnh trăng thiên cổ trơn tùng Vạn Niên”. Đó là vẻ đẹptrầm mặc duy nhất của sông Hương, như triết lí, như cổ thi, kéo dãn dài mãi cho lúc mặt nướcphẳng lặng của nó gặp mặt tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga tận bờ mặt kia, giữanhững xóm thôn trung du mênh mông tiếng gà...(Trích ai đó đã đặt thương hiệu cho dòng sông?, Hoàng che Ngọc Tường, Ngữ văn 12, Tập một,NXB giáo dục đào tạo Việt Nam, 2020, tr-199).Phân tích biểu tượng sông mùi hương trong đoạn trích trên. Trường đoản cú đó, dấn xét vềtính trữ tình của cây viết kí Hoàng phủ Ngọc Tường.I. MỞ BÀI

Dẫn vào đoạn văn với yêu ước của đề bài: Đoạn trích “Phải nhiều thế kỉ qua đi...tiếng gà” vẫn làm khá nổi bật vẻ đẹp của sông Hương, từ đó, bộc lộ rõ tính trữ tình trongphong biện pháp bút kí Hoàng che Ngọc Tường.II. THÂN BÀIKhái quát
Các chiếc sông là chiếc nôi của các vùng, các nền văn hóa truyền thống đa dung nhan màu nên viết về nócác công ty thơ, công ty văn thường viết bởi cả sự am tường, bởi một tình thân tha thiết, sâulắng. Tự lâu, dòng sông Hương của xứ Huế cũng đã tương đối nhiều lần đi vào những tác phẩm vănhóa, thơ ca. Chiếc sông ấy đã từng có lần được bên thơ Hàn mang Tử diễn tả ....Hay một đơn vị thơ nào kia cũng ca tụng vẻ rất đẹp của sông Hương, xứ Huế:“Thiếu đàn bà thẫn bái vê áo mỏng

Nghiêng nghiêng vành nón đứng đợi ai
Ven mẫu sông phẳng bé đò mộng
Lả lướt trở về trong nắng nóng mai”Bởi vậy, viết về dòng sông Hương là 1 thử thách. May thay, bên văn Hoàng Phủ
Ngọc Tường đang vượt qua thách thức ấy để tặng cho đời cây viết kí “Ai đang đặt tên cho dòngsông”. Trong vật phẩm này bên văn đã cảm giác về đẹp mắt của sông Hương từ khá nhiều gócđộ, phương diện. đơn vị văn đã khám phá thủy trình, tìm hiểu vẻ đẹp nhất của cảnh sắc thiênnhiên sông Hương với nhìn loại sông trong sự lắp bó cùng với nền văn hóa truyền thống của xứ Huế,trong lịch sử dựng nước và giữ nước, cảm nhận về nó một giải pháp đầy đủ, toàn diện nhấtvới một tâm hồn nghệ sĩ đầy rung cảm.Trong bài kí, vẻ đẹp của sông Hương trước nhất được tác giả cảm dấn từ gócnhìn địa lí qua thủy trình, cảnh quan thiên nhiên của loại Hương giang trường đoản cú vùng thượnglưu qua vùng đồng bởi rồi về thành phố Huế. Ở mỗi khúc đoạn cái sông lại hiện lênvới một vẻ đẹp mắt riêng đầy lôi cuốn đó, đoạn văn này miêu tả vẻ rất đẹp của sông
Hương lúc nó rã về đồng bằng châu thổ.2. Vẻ đẹp của biểu tượng sông hương qua đoạn trích2. Với vẻ đẹp thiếu phụ tính, diễm kiều với nhuốm color cổ tích

Sông mùi hương qua cái nhìn lãng mạn của Hoàng tủ Ngọc Tường như một côgái vơi dàng, mơ mộng đang khát khao đi tìm tình yêu theo tiếng gọi của trái tim. Dòngsông Hương khi về đến đồng bởi được người sáng tác so sánh và nhân hóa với một người congái đẹp nằm ngủ mộng mị chờ người tình ước ao đợi mang đến đánh thức. Trong sự so sánh,nhân hóa này sông Hương mang vẻ đẹp cô gái tính, mượt mại, diễm lệ của một ngườicon gái dẫu vậy vẻ đẹp của chính nó cũng nhuốm color cổ tích, gợi fan đọc hệ trọng đếnnàng công chúa xinh tươi ngủ vào rừng ngóng hoàng tử mang đến hóa giải lời nguyền nhằm đếnvới tình yêu.Sau một trăm năm, hoàng tử mở ra đánh thức nàng tiểu thư trong cổ tích,còn chiếc sông hương thơm phải mong chờ qua nhiều thế kỉ “Phải nhiều thế kỉ qua đi, ngườitình mong mỏi đợi bắt đầu đến đánh thức người gái rất đẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh đồng
Châu Hóa đầy hoa dại”. Vẻ đẹp của mùi hương giang sinh hoạt đây y như vẻ đẹp quyến rũ củangười thiếu phụ giữa một cánh đồng đầy hoa. Rất có thể nói, hình ảnh, cánh đồng hoa dạilàm tôn thêm biết bao nhiêu vẻ rất đẹp thơ mộng của dòng Hương giang khi về đồng bằngchâu thổ, khiến cho sông Hương có một gương mặt khác hẳn so với khi nó chảy giữarừng già.Sức sinh sống của tuổi thanh xuân và cuộc hành trình dài có nhà đích
Sau giấc ngủ gặp ác mộng hàng nắm kỉ, dòng sông hương được thức tỉnh và đãbừng tỉnh. Để rồi sau đó, cân sức sống mãnh liệt của tuổi thanh xuân nó triển khai mộtcuộc hành trình có công ty đích để tìm đến với thành phố tương lai của nó. Bắt buộc nói rằngtrong thiên bút kí này, nhà văn Hoàng đậy Ngọc Tường luôn luôn nhìn cái sông hương vàthành phố Huế như 1 cặp nhân tình đầy yêu thương nhớ. Cùng như một thiếu nữ dámdấn thân để tìm về với tình thương đích thực, để đến được với người tình ao ước đợi là

xuất hiện nay như một điểm quan sát văn hoá, thưởng thức. Vày vậy, Sông Hương thiết yếu là“trung tâm cảnh”, là linh hồn của vạn vật thiên nhiên cảnh vật ở đây. + Vẻ đẹp: Vẻ rất đẹp của sông hương ở vùng châu thổ còn là một vẻ đẹp văn hóa. Đó là vẻđẹp trầm mặc tốt nhất như triết lí, cổ thi, nhất là khi dòng sông tan qua phần lớn đámquần sơn lô nhô, giữa giấc mộng ngàn năm của vua chúa với số đông lăng tẩm mập mạp củavua chúa thời Nguyễn được phong kín đáo trong các rừng thông u tịch. Chảy mặt nhữngdi sản văn hóa ấy, dòng sông như đột nhiên trở đề nghị nghiêm trang hơn, nó như khoác lênmình tấm áo “trầm mặc” mang chiếc “triết lí cổ thi” của cổ nhân hay với vẻ đẹp của haicâu thơ cổ kính: “Bốn bề núi tủ mây phong - mảnh trăng thiên cổ trơn tùng Vạn
Niên”. Chiếc sông hương thơm hay đó là dòng rã của lịch sử dân tộc vẫn chắc chắn chảy qua nămtháng với đang vọng về trong ngày hôm nay. Rộng nữa, vẻ đẹp trữ tình, văn hóa truyền thống củadòng sông còn được trình bày qua thiết yếu âm hưởng, nhịp điệu, tiết tấu của văn bạn dạng ngôntừ, qua giải pháp nhà văn biểu đạt nhịp điệu dòng chảy của sông Hương, qua âm thanh gợicõi vô thường, huyền hoặc của tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga tận bờ vị trí kia vàâm thanh nồng ấm thân yêu của những xóm xã trung du bát ngát tiếng gà.3. Đánh giá chỉ tính trữ tình (chất thơ) của cây viết kí Hoàng đậy Ngọc Tường3. Hóa học trữ tình biểu lộ qua góc nhìn nghệ thuật: mẫu sông hương được biểu đạt bằng ngữ điệu tinh tế, giàu hóa học thơ; lốihành văn phía nội, mê đắm, tài hoa; nghệ thuật so sánh, nhân hóa sáng tạo, nhữngliên tưởng độc đáo,... áp dụng rộng rãi rực rỡ những phép tu từ quyến rũ vốn là quenthuộc trong thơ như so sánh kết hợp với nhân hóa, ẩn dụ. Hóa học thơ toát ra từ đa số câuvăn, hình ảnh đẹp, đầy màu sắc và trường đoản cú độ nhòe mờ của hình mẫu nghệ thuật: “nhữngxóm xóm trung du bát ngát tiếng gà”, "Sông hương vẫn đi vào dư vang của Trường
Sơn”, “Sắc nước trở đề nghị xanh thẳm”, “những ngọn đồi này khiến cho nhiều mảng phảnquang các màu sắc”. “Sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”...3. Hóa học trữ tình biểu hiện qua vẻ đẹp mắt thơ mộng của mùi hương giang: Hoàng lấp Ngọc Tường vẫn “vẽ” lên sông hương bằng gia công bằng chất liệu ngôn từ mẫu dángđiệu yêu kiều cùng rất tạo thành hình của sông mùi hương khi nó sống ngoại vi tp Huế. Nhàvăn không chỉ có tái hiện lại một cách chân thật dòng tan địa lí tự nhiên và thoải mái của con sôngmà quan trọng đặc biệt hơn biến hóa cái thủy trình ấy thành “hành trình đi kiếm người yêu” của mộtngười con gái đẹp, điệu đà và tình tứ. Đây cũng chính là cảm dìm riêng, độc đáovà khôn xiết đặc sắc của phòng văn về sông Hương trước khi nó tung vào lòng tp thânyêu.3. Hóa học trữ tình của đoạn kí còn miêu tả rõ qua loại tôi đầy cảm xúc của tác giả:Cảm hứng xuyên thấu trong đoạn trích cũng như trong thắng lợi là niềm say sưatìm tìm và khẳng định vẻ đẹp mắt riêng, sức cuốn hút, gợi cảm riêng của con sông xứ
Huế. Hương thơm giang hiện lên qua cuộc tìm kiếm kiếm của Hoàng lấp Ngọc Tường không chỉ làcon sông địa lý mà là 1 sinh thể, một bé người, một thiếu nữ vừa xinh đẹp, vừatài hoa, vừa thăng trầm chìm nổi cùng lịch sử lại vừa đằm thắm lắng sâu cùng với nền vănhoá riêng rẽ của nó. Rõ ràng Hoàng đậy Ngọc Tường sẽ đem tình yêu thắm thiết lắng sâu

và những xúc cảm sôi nổi say sưa phổ vào trang viết để rồi mỗi dòng văn như 1 bàica tôn vinh vẻ đẹp nhất của sông Hương. Chính vì vậy cái dễ phân biệt từ rất nhiều trang văn là chấttrữ tình đậm đà đằm thắm. Đoạn số 3:<...> từ đây, như vẫn tìm đúng đường về, sông Hương vui mắt hẳn lên giữa nhữngbiển bãi xanh xao của vùng ngoại thành Kim Long, kéo một nét thẳng thực yên trung ương theohướng tây-nam – đông bắc, phía đó, vị trí cuối đường, nó đã thấy chiếc cầu trắngcủa tp in ngần trên nền trời, nhỏ nhắn như những vành trăng non. Gần kề mặtthành phố ở động Giã Viên, sông hương uốn một cánh cung hết sức nhẹ sang đến Cồn Hến;đường cong ấy khiến cho dòng sông mềm hẳn đi, như 1 tiếng “vâng” ko nói ra củatình yêu. Với như vậy, y như sông Xen của Pa-ri, sông Đa-nuýp của Bu-đa-pét, sông
Hương nằm ngay giữa lòng thành phố yêu mến của mình; Huế trong tổng thể vẫn giữnguyên dạng một đô thị cổ, trải dọc nhì bờ sông. Đầu cùng cuối ngõ thành phố, nhữngnhánh sông đào có nước sông hương tỏa đi mọi phố phường với số đông cây đa, câycừa cổ thụ lan vầng lá u sầm xuống làng thuyền xúm xít; từ mọi nơi ấy, vẫn lập lòetrong đêm sương gần như ánh lửa thuyền chài của một linh hồn mô tê xưa cũ mà lại khôngmột thành phố hiện đại nào còn nhận thấy được. Những bỏ ra lưu ấy, cùng với hai hònđảo nhỏ trên sông đã làm bớt hẳn lưu lại tốc của loại nước, làm cho sông hương thơm khiđi qua thành phố đã trôi đi chậm, thực chậm, cơ hồ chỉ với là một mặt hồ yên tĩnh. Tôiđã cho Lê-nin-grat, có những lúc đứng chú ý sông Nê-va cuốn trôi hầu hết đám băng lô xô, nhấpnháy trăm màu sắc dưới ánh nắng mặt trời mùa xuân, từng phiến băng chở một con hải âunghịch ngợm đứng co lên một chân, thích thú với loại thuyền dễ thương của chúng vàđoàn tàu tốc hành lạ đời ấy cùng với những quý khách tí hon của nó băng băng lướt quatrước cung điện Pê-téc-bua cũ nhằm ra bể Ban-tích. <...> nhị nghìn năm trước, có mộtngười Hi Lạp tên là Hê-ra-clít, vẫn khóc xuyên suốt đời vì những cái sông trôi đi qua nhanh,thế vậy! cơ hội ấy, tôi lưu giữ lại dòng sông Hương của tôi, tự dưng thấy quý điệu chảy yên lờcủa nó lúc ngang qua thành phố... Đấy là điệu slow tình cảm dành riêng cho Huế, cóthể cảm thấy được bởi thị giác qua trăm nghìn ánh hoa đăng rập ràng vào nhữngđêm hội rằm mon Bảy từ năng lượng điện Hòn chén bát trôi về, qua Huế bỗng dưng ngập dứt như muốnđi hy vọng ở, chao nhẹ trên mặt nước tựa như những vấn vương vãi của một nỗi lòng. (Trích ai đó đã đặt thương hiệu cho chiếc sông?, Hoàng đậy Ngọc Tường, Ngữ văn 12, Tập một, Nxb giáo dục Việt Nam, tr-200, 2014).Cảm dấn vẻ đẹp biểu tượng sông hương trong đoạn trích trênừ đó, bìnhluận ngắn về dòng “tôi” tài hoa, uyên thâm của Hoàng đậy Ngọc Tường.I. MỞ BÀI

Dẫn vào đoạn văn và yêu ước của đề bài: Đoạn trích “Từ đây... Nỗi lòng” đã làmnổi nhảy vẻ đẹp nhất của sông Hương, tự đó, biểu hiện rõ dòng tôi tài hoa, uyên thâm của Hoàng Phủ
Ngọc Tường.

Nổi bật trên nền xanh của dòng Hương giang sinh hoạt Huế là hình hình ảnh đầy ấn tượng:“chiếc mong trắng của tp in ngần trên nền trời, nhỏ dại nhắn như vành trăng non”. Aiđã từng mang đến Huế đều nghe biết cây mong Tràng Tiền danh tiếng vẫn soi bóng bên trên dòng
Hương giang, gợi một vẻ đẹp rất đặc biệt mà chỉ tất cả xứ Huế mộng cùng thơ bắt đầu có. Hình ảnhcây cầu ấy của đất thay đô đang đi đến thi ca với vẻ đẹp sexy nóng bỏng kì lạ:“Cầu cong như loại lược ngà
Sông dài mái tóc cung nga buông hờ”(Nguyễn Bính)Nguyễn Bính cùng Hoàng đậy Ngọc Tường đa số cảm nhận thấy đường cong gợicảm của cây cầu núm ngang chiếc sông Hương. Nhưng mà nếu bên thơ Nguyễn Bính so sánhcầu Tràng chi phí như dòng lược ngà thì Hoàng đậy Ngọc Tường lại đối chiếu với vànhtrăng non – một đối chiếu độc đáo, mớ lạ và độc đáo để gợi tả thêm vẻ đẹp mắt duyên dáng, tươi sángcủa cây cầu. Khi sông Hương gặp gỡ Huế, vẻ đẹp của mẫu sông và cây cầu như hoà vàolàm một. Cây mong như một nét đẹp bừng sáng bài trí cho vẻ đẹp mắt của của cái sôngcũng như tp Huế.2. Sông hương thơm được so sánh với các dòng sông rất đẹp trên vậy giới
Để làm rất nổi bật vẻ đẹp đặc thù của cái sông hương ở Huế, Hoàng bao phủ Ngọc
Tường đã đối chiếu sông hương thơm với một vài dòng sông rất đẹp và nổi tiếng trên cầm giới. Nhàvăn so sánh sông mùi hương với sông Xen của Pa-ri và sông Đa-nuýp của Bu-đa-pét để thấyvẻ rất đẹp riêng của dòng sông hương là nó trực thuộc về một tp duy nhất còn chỉ mộtmình nó còn nằm trong toàn diện một city cổ. Nó trôi đi lân cận những cây đa câycừa cổ thụ tỏa vầng lá u sầm xuống những xóm thuyền xúm xít, mà lại ở đó vẫn lập lòetrong đêm sương hồ hết ánh lửa thuyền chài của một vong hồn mô tê xưa cũ. Vẻ đẹp cổkính ấy của Huế, của sông mùi hương “không gồm một thành phố tân tiến nào còn nhìn thấyđược”. Nói cách khác lời nhấn xét tràn đầy tình yêu si mê ấy không chỉ là thể hiện nay tình cảmgắn bó sâu nặng mà còn thể hiện niềm trường đoản cú hào, kiêu hãnh của Hoàng lấp Ngọc Tườngđối với chiếc sông ở trong về quê nhà xứ sở mình sinh ra và lớn lên.Sau đó, Hoàng bao phủ Ngọc Tường còn đối chiếu sông hương thơm với chiếc sông Nê-va ở
Lê-nin-grat để nhấn mạnh điểm khác hoàn toàn là trường hợp như chiếc sông Nê-va chảy rất nhanh,thì sông Hương tất cả dòng tan chậm, thiệt chậm, cơ hồ chỉ còn là một mặt hồ yên tĩnh.Nhà văn cảm nhận loại chảy nhanh của sông Nê-va qua hình hình ảnh những chú chim báo bão tinhnghịch teo một chân bên trên đám băng lô xô trôi theo chiếc chảy ra bể Ban-tích. Nước sông
Nê-va tan nhanh đến hơn cả cuốn trôi băng băng những bé tàu bởi thủy tinh chở theonhững hành khách tí hon khiến cho tác giả chỉ biết ngơ ngẩn trông theo.Và có như thế tác giả bắt đầu thấy quý điệu chảy lừ đừ của cái Hương giang khi ở
Huế. Giả dụ như chiếc sông Nê-va làm việc nước Nga xa xôi chảy qua tp với vận tốc rấtnhanh “không kịp cho bè lũ hải âu nói điều gì” với người bạn của chính nó thì sông hương lạichảy yên ổn lờ và được đối chiếu như một “điệu slow” tình cảm mà mùi hương giang dành riêng riêngcho xứ Huế. Sông Hương chậm trễ rãi, lặng lờ với đậm khí vị của xứ Huế mơ mộng qua

sự biểu đạt của Hoàng phủ Ngọc Tường sinh sống đây cũng tương đối giống với sự miêu tả của đơn vị thơ
Thu Bồn: “Con sông cần sử dụng dằng dòng sông không tan Sông tung vào lòng đề xuất Huế siêu sâu”Nhà văn còn sơn đậm dòng chảy chậm trễ của hương giang một đợt tiếp nhữa bằng cảmnhận của mắt qua hàng trăm ngàn ánh đèn hoa đăng bập bồng trên sông hương vào dịprằm mon bảy, từ năng lượng điện Hòn bát trôi về mang đến Huế thì ngập kết thúc như ý muốn đi ước ao ở,chao nhẹ cùng bề mặt nước như vương vít của một nỗi lòng. Đặc điểm chiếc chảy chậm trễ ấyđược đơn vị văn lí giải từ bỏ nhiều ánh mắt khác nhau. Từ điểm sáng địa lí thoải mái và tự nhiên thì nhữngchi giữ tỏa ra mọi phố thị cùng với hai hòn đảo nhỏ trên sông sẽ làm bớt hẳn giữ tốccủa chiếc nước. Tuy vậy mặt khác, bằng lí lẽ của trái tim người sáng tác cho rằng “điệu rã lặnglờ”, “ngập xong xuôi muốn đi hy vọng ở” của sông Hương là vì tình cảm của chính nó dành riêngcho Huế. Sông Hương vì chưng quá yêu thành phố thân thương của mình nên dùng dằngkhông nỡ rời xa, nó rã chậm, thật đủng đỉnh để được sống bên người tình mong muốn đợi. Và chủ yếu dòng chảy chậm đầy tình thương ấy của chiếc Hương giang đã tạo nên vẻđẹp sâu lắng, trầm mang và cực kỳ đỗi thơ mộng cho xứ Huế. Nên có thể nói sông Hươngdường như vẫn hòa điệu trọng tâm hồn bản thân vào Huế để tôn vinh vẻ rất đẹp thơ mộng của thế đô.Đứng trước sông Hương, fan ta không chỉ có cảm nhận trước một tranh ảnh sông nướcdiễm lệ ngoài ra đứng trước một biểu tượng của Huế, chổ chính giữa hồn Huế, văn hóa truyền thống Huế.3. Đánh giá bán về dòng tôi tài hoa, thông thái của Hoàng che Ngọc Tường Đoạn văn dìu dịu với ngòi bút tinh tế, lối viết nhiều cảm xúc, phối hợp giữa miêutả với tự sự. Bởi sự quan gần cạnh tinh tường, tỉ mỉ, tưởng tượng phong phú, tác giả đã miêutả sông mùi hương từ góc nhìn địa lí, hành trình sông Hương tìm đến với Huế như về cùng với tìnhnhân của mình. Các biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa... được sử dụng hiệuquả. Tác giả còn vận dụng những tri thức phong phú, rất nhiều hiểu biết sâu sắc về nhiềumặt như địa lý, thơ ca, âm nhạc, hội họa... để gia công giàu mang đến giá trị nhấn thức của đoạntrích nói riêng và tòa tháp nói chung. Hóa học thơ bộc lộ rõ qua ngôn từ, hình ảnh... Tạonên mọi câu văn rất hấp dẫn như “chiếc ước trắng..ỏ nhắn giống như những vành trăng non”,“sông mùi hương uốn một cánh cung siêu nhẹ... Một giờ “vâng” ko nói ra của tìnhyêu”... Vẻ đẹp của sông hương cùng khả năng của Hoàng tủ Ngọc Tường đã chế tạo nênđoạn văn đậm màu nhạc và hóa học họa. Nhìn bằng con mắt của hội họa, sông hương cùngnhững chi lưu tạo nên những đường nét thật mượt mại, sắc sảo và cổ kính. Cảm nhậnbằng music thì sông Hương đã trong điệu slow du dương, sâu lắng với ngập tràntình cảm cùng với Huế. Tất cả cho biết thêm một cái tôi Hoàng bao phủ Ngọc Tường đích thực tài hoa, thông thái vàchân thành, thiết tha yêu sông hương - xứ Huế. Đoạn trích còn biểu hiện phong cáchsáng tác cá biệt và rực rỡ của Hoàng đậy Ngọc Tường: Sự kết hợp giữa hóa học trí tuệvà chất trữ tình, thân nghị luận sắc bén với suy tứ đa chiều.

một vẻ rất đẹp riêng đầy cuốn hút. Ở hầu hết đoạn văn trước đơn vị văn đã biểu đạt sông Hươngở thượng nguồn có vẻ rất đẹp mãnh liệt, man dại cùng huyền bí, nhưng có những lúc lại trở nêndịu dàng say đắm. Bởi vậy, vẻ rất đẹp sông hương thơm ở thượng mối cung cấp như một cô gái Di-ganphóng khoáng, man dại gồm tâm hồn từ bỏ do, trong sáng. Sông Hương lúc trở về đến đồngbằng châu thổ sở hữu vẻ đẹp nhất của một thiếu nữ đẹp với nhuốm color cổ tích. Ngườicon gái đẹp mắt ấy dám xả thân vào một cuộc hành trình dài đầy gian khổ để tìm về vớingười tình trong mộng là thành phố Huế. Theo đó, đoạn văn này miêu tả vẻ đẹp mắt củasông mùi hương khi nghỉ ngơi Huế với rời khỏi thành phố Huế.2. Vẻ đẹp mắt sông mùi hương trong đoạn trích2. Vẻ rất đẹp sông hương trong quan hệ với văn hóa Huế Sông Hương khi trở về đến Huế vẫn chảy “chậm, thực lừ đừ cơ hồ chỉ với là một mặthồn lặng tĩnh”, dòng sông dường như dùng dằng không muốn rời xa tp thân yêucủa nó. Với trong chốc lát chùng lại của sông nước ấy, sông hương lại hóa thânthành tín đồ tài phụ nữ đánh lũ lúc đêm khuya. Bởi hình ảnh so sánh này, Hoàng Phủ
Ngọc Tường ko chỉ cho thấy vẻ đẹp nhất trang trọng, duyên dáng, phái nữ tính của mẫu sông
Hương ngoài ra thể hiện Hương giang đính thêm với nền văn hóa phi đồ thể của vùng đất cốđô. Sông Hương chính là người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở, đóng góp phần bồiđắp và bảo quản nền văn hóa Huế. Rõ ràng hơn thì bao gồm sông Hương đã hỗ trợ hình thànhnền âm nhạc cổ điển Huế và đóng góp thêm phần tạo đề nghị vẻ rất đẹp trong Truyện Kiều của Nguyễn
Du. Mùi hương giang sẽ sinh thành nên toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế góp thêm phần làmnên một xứ Huế “trong sáng và thư thái” (UNESCO). Ai đã từng gồm dịp mang đến Huế thưởngthức nền âm nhạc Huế, được xem những nghệ sĩ trình diễn âm nhạc bên trên sông vào nhữngđêm khuya mới thấy không còn vẻ đẹp nhất của âm nhạc và color văn hoá đặc thù ở địa điểm đây.Tác đưa khẳng định toàn thể nền âm nhạc cổ điển Huế được sinh thành cùng bề mặt nướccủa mẫu sông này. Từ music của chiếc sông như tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngânnga, giờ mái chèo khua sóng, giờ đồng hồ nước vỗ vào mạn thuyền một trong những đêm thanhvắng, không khí yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng của những giọt nước rơi bánâm từ mái chèo khuya ... đã tạo nên những làn điệu hò dân gian và nền âm thanh cổđiển Huế. Và rồi cũng bao gồm trên mẫu sông ấy, mọi câu hò và âm thanh Huế vút lên,mênh mang, xao xuyến. Trình diễn âm nhạc của Huế trên không gian sông nước gồm thểlà điểm sáng riêng của văn hóa Huế tuy thế cũng có thể phải biểu diễn trên sông nướcgiữa tối khuya thì âm thanh Huế mới biểu thị hết vẻ đẹp của nó. Bởi khi ấy, môi trườngdiễn xướng là giờ đồng hồ nước rơi bên trên mái chèo có tác dụng tôn thêm giờ đàn, tiếng bầy sẽ hòađiệu với tiếng nước rơi bên trên mái-chèo để tạo nên một sự cùng hưởng, âm vang của bảnnhạc. Vậy yêu cầu Hoàng đậy Ngọc Tường đã tỏ ra rất bế tắc khi nghe nhạc Huế trênsân khấu vào thân ban ngày. Viết về sông Hương, bên văn còn có một phân phát hiện, phán đoán rất bất thần làdòng sông hương thơm với music Huế có ảnh hưởng đến kiệt tác “Truyện Kiều” của
Nguyễn Du. Hoàng đậy Ngọc Tường cho rằng đại thi hào đã buộc phải bao năm lênh đênh

trên quãng sông này, nghe nhạc Huế với cùng 1 phiến trăng sầu. Môi trường thiên nhiên văn hóa ấy đãnuôi dưỡng hồn thơ của đại thi hào, để từ kia những bạn dạng đàn đi suốt cuộc sống nàng Kiều,để trường đoản cú đó, Nguyễn Du làm cho những câu thơ tốt bút: vào như tiếng hạc bay qua -Đục như giờ đồng hồ suối new xa nửa vời”. Nhằm chứng tỏ cho tuyên đoán ấy, tác giả đãdẫn vào câu chuyện về tín đồ nghệ nhân già, một buổi tối ngồi nghe phụ nữ đọc“Truyện Kiều” hốt nhiên nhổm dậy vỗ đùi chỉ vào trang sách của Nguyễn Du nhưng mà thốt lên“Đó đó là từ đại cảnh”. Như vậy, chiếc sông Hương trong trái tim thành phố với nhịp điệu lừ đừ rãi, khoanthai như 1 điệu slow tình cảm đã tạo ra cái thần, mẫu hồn rất đặc biệt đó là sự việc khoanthai, dìu dặt, trang trọngủa nhã nhạc cung đình Huế, khiến cho vẻ đẹp rất độc đáo của kiệttác văn học dân tộc “Truyện Kiều”.2. Sông hương thơm khi tách khỏi tp Huế Khi bong khỏi kinh thành, sông hương chếch về phía chính bắc. Mặc dù nhiên, dođặc điểm địa lý quan trọng nên thủy trình của dòng sông đã phải thay đổi. Nó đề xuất chuyểndòng sang hướng phía đông và bởi vậy sẽ lại đi sang 1 góc của tp Huế ở thị trấn
Bao Vinh xưa cổ. Đó là đặc điểm địa lý tự nhiên của cái sông Hương tuy vậy với sựmiêu tả của một trái tim nhạy cảm cảm, sông Hương đó là hiện thân của một tín đồ tìnhđằm thắm, nhẹ dàng, thủy phổ biến không nỡ tránh xa tp thân yêu thương của nó. Dẫu vậy dùcó níu kéo đến ra làm sao thì sẽ tới lúc, sông Hương yêu cầu rời xa thành phố nên trướclúc giã biệt sông hương đã giành cho Huế một cái ôm thiệt nồng thắm: “Rời khỏi kinhthành, sông mùi hương chếch về hướng chính bắc, ôm lấy đảo động Hến quanh năm mơmàng vào sương khói, vẫn xa dần tp Huế để bịn rịn ra đi thân màu xanhbiếc của tre trúc cùng của sân vườn cau vùng ngoại thành Vĩ Dạ”. Ra khỏi Huế rồi như sực nhớra điều gì điều gì còn chưa kịp nói với những người tình yêu dấu, sông Hương bất ngờ “rẽ ngoặtsang hướng phía đông tây để gặp lại tp lần cuối”. Trong bé mắt của người nghệ sĩtài hoa Hoàng lấp Ngọc Tường, khúc ngoặt ấy lại là biểu hiện của nỗi “vương vấn”,thậm chí bao gồm chút “lẳng lơ bí mật đáo” của tín đồ tình thủy chung và chí tình. Cùng với lăng kínhtình yêu, Hoàng đậy Ngọc Tường phân biệt sông hương ở đây y hệt như nàng Kiềutrong đêm tình trường đoản cú đã quay lại tìm Kim Trọng nhằm nói một lời thề chung thủy. Đây đúng làmột phạt hiện, một can hệ thú vị, độc đáo và đậm màu sắc văn chương của tác giả vềdòng sông thân thiết của xứ Huế. Hương giang vốn vẫn đẹp, ni lại càng đẹp nhất hơn, trọnvẹn hơn trong cảm giác của fan đọc. Một vẻ đẹp hợp lý giữa hình dáng bên ngoàivới phần trọng tâm hồn, trung tâm linh sâu thẳm mặt trong.2. Sông mùi hương mang điểm sáng tâm hồn con người xứ Huế công ty văn Hoàng phủ Ngọc Tường luôn đi sâu khám phá vẻ rất đẹp của sông Hươngtrong chiều sâu văn hóa truyền thống của xứ Huế. Sông hương không chỉ đóng góp phần kiến chế tạo nêngương mặt văn hóa Huế khi sản có mặt nền âm thanh Huế, những bài xích Nam ai nam bìnhda diết... Ngoài ra được khám phá trong mối quan hệ với con người và chiếc sông mangđậm điểm sáng tâm hồn của con tín đồ xứ Huế. Bằng quy trình nghiên cứu, khám phá vô

Đoạn số 5:Sông hương thơm là vậy, là dòng sông của thời gian ngân vang, của sử thi viết giữamàu cỏ lá xanh biếc. Lúc nghe lời gọi, nó biết phương pháp tự hiến đời mình có tác dụng một chiếncông, nhằm rồi nó về bên với cuộc sống thường ngày bình thường, làm cho một thiếu nữ dịu dàng củađất nước. Thỉnh thoảng, tôi vẫn còn chạm chán trong các ngày nắng đem ra phơi, một sắcáo cưới của Huế ngày xưa, siêu xưa: màu áo điều lục với các loại vải vân thưa màu sắc xanhchàm lồng lên một màu đỏ ở mặt trong, tạo nên thành một màu tím ẩn hiện, rẻ thoángtheo nhẵn người, thuở ấy các cô dâu trẻ em vẫn mặc sau ngày tiết sương giáng. Đấy cũng chínhlà color của sương sương trên sông Hương, y như tấm voan huyền ảo của thiên nhiên,sau đó ẩn che khuôn phương diện thực của cái sông...Có một loại thi ca về sông Hương, và tôi hi vọng đã nhận được xét một cách côngbằng về nó khi nói rằng loại sông ấy không khi nào tự lặp lại mình trong cảm hứngcủa các nghệ sĩ. Mỗi bên thơ đều sở hữu một mày mò riêng về nó: từ xanh rì thườngngày, nó đột thay color thực bất ngờ, “Dòng sông white - lá cây xanh” trong chiếc nhìntinh tế của Tản Đà, tự tha thướt hay mộng đè nó tự dưng nhiên hùng tráng lên “như tìm dựngtrời xanh” vào khí phách của Cao Bá Quát; tự nỗi lưu ý vạn cổ với trơn chiềubảng lảng trong hồn thơ Bà thị trấn Thanh Quan, nó chợt khởi thành sức mạnh phục sinhcủa vai trung phong hồn, trong thơ Tố Hữu. Với ở đây, một lần nữa, sông hương quả thực là Kiều,rất Kiều, trong ánh nhìn thắm thiết tình tín đồ của người sáng tác Từ ấy.Có một nhà thơ từ thủ đô đã đến đây, tóc bội bạc trắng, yên ổn ngắm dòng sông, némmẩu thuốc lá xuống chân mong hỏi với trời, cùng với đất, một câu thật bâng khuâng:

Ai đang đặt tên cho chiếc sông?
Cảm nhận vẻ đẹp mẫu sông hương trong đoạn trích trên. Tự đó, bìnhluận về phong cách bút kí của Hoàng tủ Ngọc Tường.I. MỞ BÀIDẫn vào đoạn văn và yêu cầu của đề bài: Đoạn trích “Sông mùi hương là vậy... - Ai đãđặt tên cho mẫu sông?” đang làm nổi bật vẻ rất đẹp của sông Hương, tự đó bộc lộ rõ phongcách cây bút kí Hoàng tủ Ngọc Tường.II. THÂN BÀIKhái quát..... đó, đoạn văn này là đầy đủ cảm dấn của tác giả về vẻ đẹp của sông

Xem thêm: Ô nhiễm môi trường là gì văn nghị luận, just a moment

Hương ở góc nhìn lịch sử, văn hóa truyền thống và thi ca.Vẻ đẹp mắt sông mùi hương trong đoạn trích
Sông mùi hương hùng tráng và trữ tình
Mở đầu đoạn văn, đơn vị văn khẳng định: “Sông hương thơm là vậy, là dòng sông củathời gian ngân vang, của sử thi viết giữa blue color cỏ lá xanh biếc”. Câu văn này đãthể biểu hiện rõ cái tôi nội cảm và thể hiện cảm nhấn của người sáng tác về vẻ đẹp mắt của sông hương thơm cósự hòa quấn giữa hóa học hùng tráng và trữ tình.

Có thể bảo rằng Hoàng tủ Ngọc Tường là 1 trong nhà văn hoá Huế, ông không chỉnhìn sông hương thơm ở cảnh sắc thiên nhiên, thấy nó ngày ngày có phù sa với nguồnnước ngọt trao tặng vô tứ cho phần lớn cánh đồng Châu Hóa, cho cuộc sống người dân xứ
Huế; nhưng mà ông còn chú ý sông hương thơm như là khởi xướng cho số đông giá trị lòng tin lịchsử. Cái sông hương thơm là “dòng sông của thời gian ngân vang, của sử thi...” anh hùngbởi từ ánh mắt lịch sử, sông Hương đang trở thành chứng nhân của kế hoạch sử. Nó chứngkiến từng nào biến thiên nhưng xứ Huế trải qua như tại vị trí văn trước đó nhà văn đãngược về quá khứ để khẳng định vai trò của dòng sông hương trong lịch sử dân tộc. Nólà cái sông biên thùy hun hút của non sông các vua Hùng. Giữa những thế kỷ trung đạinó có tên là linh Giang, đã pk oanh liệt để đảm bảo biên giới phía nam của Tổquốc Đại Việt. Núm kỉ 18 , nó soi bóng khiếp thành Phú Xuân của người anh hùng
Nguyễn Huệ. Thay kỷ 19 , nó sống hết lịch sử bi quan với máu của rất nhiều cuộc khởinghĩa. Nó đóng góp góp cho bí quyết mạng tháng tám bằng những chiến công rung chuyển. Nóbị phá hủy nặng nài trong mùa xuân năm Mậu Thân... Từ đó mà bè bạn Võ Nguyên
Giáp đã nói về dòng sông Hương và xứ Huế “Lịch sử đảng đang ghi bằng nét son thương hiệu củathành phố Huế, thành phố tuy nhỏ nhưng đã hiến đâng rất xứng danh cho tổ quốc”. Từgóc quan sát lịch sử, ngòi bút nhà văn lấp lánh lung linh niềm tự hào về lịch sử hào hùng một dòng sông gồm cáitên mượt mại, dịu dàng êm ả nhưng kiên cường, kiêu hãnh qua thăng trầm lịch sử. Dòng chảycủa của sông Hương đã đi được trọn vẹn chiều nhiều năm của lịch sử hào hùng dân tộc. Diện mạo với chiều sâucủa lịch sử hào hùng dân tộc đã mang lại cho Sông hương một vóc dáng kỳ vĩ béo lao. Nhà văn
Hoàng tủ Ngọc Tường ở đây đã phát hiện ra một vẻ đẹp nhất của cái sông nhưng khôngphải ai ai cũng nhận thấy. Đó là một trong những vẻ đẹp của một bản nhân vật ca với sức mạnh quậtkhởi của dân tộc bản địa từ thuở lập quốc.Nhà văn kế tiếp còn comment về biện pháp dòng sông Hương hiến đâng cho kế hoạch sửdân tộc. Lúc nghe lời gọi của Tổ quốc, sông Hương biết phương pháp “tự hiến đời mình làmmột chiến công”. Tương tự như những chiếc sông khác trên đất nước Việt Nam, cũng nhưcon người việt Nam, nó sẽ đem trong mình vẻ đẹp truyền thống lịch sử đã làm thành bản sắcvăn hóa Việt, như Huy Cận từng khái quát:Sống vững vàng chãi tư nghìn năm sừng sững
Lưng treo gươm tay quyến rũ và mềm mại bút hoa
Trong với thực sáng nhị bờ suy tưởng
Sống hiên ngang nhưng mà nhân ái chan hòa.Sông Hương là dòng sông của thời hạn ngân vang, của sử thi được “viết giữamàu cỏ lá xanh biếc”. Với lối áp dụng hình hình ảnh ấy, nhà văn đã nhấn mạnh vấn đề dòng sông
Hương vừa là một phiên bản hùng ca, vừa là một bản tình ca vơi dàng, tươi đẹp. Giữa đờithường, cảnh sắc thiên nhiên sông Hương đó là vẻ đẹp nhất của thiên nhiên quê hươngđất nước. Rộng nữa, sông Hương còn là một bạn dạng tình ca “Còn non, còn nước, còn dài –Còn về, còn nhớ...”. Đó không những là đường nét riêng vào vẻ rất đẹp của dòng sông hương màcòn là vẻ đẹp mắt của Huế. Biện pháp đặt vế câu“viết thân màu gồm lá xanh biếc” của cuối câu

Niềm riêng rẽ nhuộm tím hoàng hôn cho giờ
Con sông nửa thực nửa mơ
Nửa mong Lí Bạch, nửa chờ mệnh chung Nguyên”Như vậy, Hoàng che Ngọc Tường đã đem tình yêu thắm thiết lắng sâu với nhữngcảm xúc sôi nổi, say sưa vào phần lớn trang viết để mỗi dòng văn thành lời ca, khúc nhạctâm hồn tôn vinh vẻ đẹp nhất của sông Hương. Như I.Ê-ren-bua đã từng có lần viết : “Dòng suối đổvào sông, sông đổ vào đại ngôi trường giang Von-ga, dòng sông Von-ga đi ra biển. Lòng yêunhà, yêu thương gia đình, yêu thương miền quê trở nên tình yêu tổ quốc”, tình cảm so với sông
Hương của Hoàng che Ngọc Tường, xét cho cùng, là tình cảm đối với đất nước, là tấmlòng mếm mộ quê hương thơm xứ sở nồng cháy trong phòng văn.2. Truy tra cứu câu trả lời cho thắc mắc đầy tự khắc khoải: “Ai đã đặt tên cho chiếc sông?”Không chỉ trong đoạn văn này mà cả bài bút kí dường như là cuộc hành trình dài tìmkiếm cho thắc mắc đầy xung khắc khoải “Ai đang đặt thương hiệu cho loại sông?”. Với cuộc tra cứu kiếm, lýgiải cái thương hiệu của loại sông đang trở thành cuộc kiếm tìm kiếm đầy hào hứng cùng say mê khôngchỉ vẻ đẹp của diện mạo hình hài mà còn là độ lắng sâu của vai trung phong hồn với rung động.“Ai vẫn đặt thương hiệu cho loại sông?” vốn là thắc mắc của một công ty thơ hà nội thủ đô khi ngắmnhìn vẻ đẹp nhất của chiếc sông Hương. Câu hỏi này còn được tái diễn nhiều lần vào tácphẩm nhằm mục đích mục đích lưu ý người phát âm về cái thương hiệu đẹp của dòng sông: sông hương (sôngthơm). Chính thắc mắc ấy đã khơi lên mạch viết dạt dào xúc cảm về vẻ đẹp nhất thiên phú vàđánh động từng nào vốn liếng văn hóa về cái sông hương thơm chảy qua chũm đô Huế.Tác giả tiếp nối đã dẫn dắt fan đọc mang đến với cội nguồn tên thường gọi của dòng sông ấy,nhắc mang lại một giai thoại đẹp cơ mà nhà văn đã bắt buộc kỳ công lục tìm “Người xã Thành
Chung gồm nghề trồng rau xanh thơm. Ở đây gồm một lịch sử một thời kể rằng do quá thương mến consông xinh đẹp, nhân dân hai bên bờ sông đã nấu bếp nước của trăm loại hoa đổ xuống dòngsông đến làn nước tươi mát mãi mãi”. Huyền thoại ấy đã xác minh cái thương hiệu thânthương “sông Hương” hóa ra được xuất phát từ tình yêu thương quê hương quốc gia củanhững fan dân xứ Huế. Chủ yếu họ là những người đã khai tô phá thạch, triệu chứng kiếnnhững thăng trầm của xứ Huế, trải qua nhiều giai đoạn phát triển của lịch sử và gópphần thi công nên bản sắc văn hóa, ước ao mang loại đẹp, tiếng thơm để gây dựng, vunđắp mang lại văn hóa, lịch sử vẻ vang của xứ sở. Và cũng thiết yếu họ sẽ là người đã đặt cho chiếc sôngcái tên đẹp mắt ấy.Câu hỏi “Ai vẫn đặt thương hiệu cho chiếc sông?” gợi ra bao nhiêu vẻ đẹp của loại sôngnên không thể vấn đáp vắn tắt trong một vài ba câu mà lại phải trả lời bằng cả bài bác kí dài.3. Đánh giá chỉ về phong cách bút kí Hoàng đậy Ngọc Tường
Hoàng lấp Ngọc Tường là bên văn chuyên về cây viết kí, từng được bên văn Nguyên
Ngọc review là “một vào mấy công ty văn viết kí hay độc nhất của văn học ta hiện nay”.Ông là cây cây viết tài hoa, uyên bác, kí Hoàng bao phủ Ngọc Tường vừa giàu chất trí tuệ, vừagiàu chất thơ và thường nối sát với xứ Huế. Bài bác kí trình bày rõ phong thái bút kí củaông ở những đặc điểm:

Đậm chất Huế: chất Huế trong bài bác kí biểu hiện ở tình yêu và sự đính thêm bó thâm thúy củanhà văn với loại sông quê hương. Vày yêu Huế, yêu thương sông Hương cần Hoàng đậy Ngọc
Tường đã chọn sông mùi hương làm đối tượng người sử dụng chính cho bài xích kí của mình. “ cần lòng” dòngsông, nhà văn viết về nó với toàn bộ sự lắp bó, đắm say của một tín đồ con với cái sôngquê hương, với vẻ đẹp của quê hương, xứ sở.Sự hòa quyện giữa hóa học trí tuệ và hóa học thơ chất trí tuệ diễn đạt qua sự nghiêm túc, cẩn thận trong tìm kiếm, vạc hiện; sựkết hợp giữa nghị luận với suy tứ đa chiều với vốn đọc biết nhiều mẫu mã trên các lĩnhvực.... Những kiến thức liên ngành đã giúp nhà văn mày mò vẻ đẹp đa dạng của sông
Hương trên các phương diện: địa lí, định kỳ sử, văn hóa...Chất thơ vào kí Hoàng bao phủ Ngọc Tường trước hết biểu đạt ở phương diệnnghệ thuật: biểu tượng sông hương thơm được diễn tả bằng ngôn từ tinh tế, giàu chấtthơ; thẩm mỹ và nghệ thuật so sánh, nhân hóa sáng sủa tạo, những liên tưởng độc đáo,... Thực hiện rộngrãi rực rỡ những phép tu từ quyến rũ vốn là thân quen trong thơ như so sánh kết hợpvới nhân hóa, ẩn dụ. Vẻ đẹp bắt buộc thơ của hương thơm giang được biểu lộ khi Hoàng Phủ
Ngọc Tường không chỉ tái hiện nay lại một cách chân thực dòng tan địa lí tự nhiên củacon sông mà quan trọng đặc biệt hơn phát triển thành cái thủy trình ấy thành “hành trình đi tìm kiếm người yêu”của một người con gái đẹp, mềm dịu và tình tứ. Đây cũng chính là cảm dìm riêng,độc đáo và khôn cùng đặc sắc của nhà văn về sông Hương trước khi nó rã vào lòng thànhphố thân yêu. Hóa học thơ của đoạn kí còn thể hiện rõ qua cái tôi đầy cảm giác của tácgiả. Cảm hứng xuyên trong cả trong đoạn trích cũng giống như trong sản phẩm là niềm say sưatìm tìm và xác minh vẻ đẹp riêng, sức cuốn hút, sexy nóng bỏng riêng của dòng sông xứ
Huế. Ví dụ Hoàng lấp Ngọc Tường đang đem tình yêu thắm thiết lắng sâu và nhữngcảm xúc sôi sục say sưa phổ vào trang viết để rồi mỗi mẫu văn như một bài xích ca tôn vinhvẻ đẹp của sông Hương. Vì thế cái dễ nhận ra từ phần đa trang văn là hóa học thơ, chất trữtình đậm đà, đằm thắm.Lối hành văn hướng nội, xúc tích, lãng mạn và say đắm Nhà văn Hoàng lấp Ngọc Tường đã diễn tả vẻ rất đẹp của loại sông ở các lớptrầm tích, văn hóa. Không chỉ cảm nhấn vẻ đẹp mắt trữ tình, thơ mộng hơn nữa viết về sông
Hương từ ánh mắt lịch sử, khai thác vẻ đẹp anh hùng của dòng sông từ gần như sự kiệncòn vang bóng trong lòng hồn từng con tín đồ Huế và quan sát sông mùi hương như một dòngsông khơi nguồn cảm xúc dạt dào cho thi ca. Lối văn hướng nội xúc tích, thơ mộng vàmê đắm đã làm nên nét riêng biệt rất độc đáo cho kí Hoàng phủ Ngọc Tường. Đoạn số 6:Trong bài xích bút kí “Ai đang đặt tên cho cái sông?”, người sáng tác Hoàng bao phủ Ngọc
Hành trình sông hương từ thượng mối cung cấp về mang đến ngoại vi và tp Huế là hànhtrình đầy gian truân và demo thách, từ đó làm trông rất nổi bật diện mạo xinh đẹp, dịu dàng và tínhcách thủy chung, thâm trầm của chiếc sông;Vẻ đẹp mắt sông Hương bộc lộ niềm yêu domain authority diết, niềm tự hào và tự tôn của tác giả vềcon sông quê nhà nói riêng cùng xứ Huế nói chung.Làm trông rất nổi bật nét tài hoa phong cách kí Hoàng che Ngọc Tường:Vốn ngôn từ đẹp, tao nhã, tinh tế, kế hoạch lãm; phần lớn ví von, so sánh nhân hóa giàu chấtthơ, hóa học nhạc, hóa học họa và chất suy cảm, hướng nội đã làm nên nét tiến bộ rất riêngtrong hóa học kí HPNT; sự quan gần kề và tưởng tượng bởi lăng kính của tình cảm và dòng nhìnlãng mạn đã làm nên chất trữ tình riêng biệt của kí HPNT;Giọng điệu hết sức Huế, siêu trữ tình cùng sâu lắng, đầy suy niệm.III. KẾT BÀI CHUNG
Bạn sẽ xem đôi mươi trang mẫu mã của tài liệu "Khóa luận cây viết kí ai đã đặt tên cho chiếc sông? của Hoàng tủ Ngọc Tường từ ánh mắt văn hóa", để tải tài liệu cội về máy chúng ta click vào nút DOWNLOAD nghỉ ngơi trên

Tài liệu lắp kèm:

*
khoa_luan_but_ki_ai_da_dat_ten_cho_dong_song_cua_hoang_phu_n.pdf

Nội dung text: Khóa luận cây bút kí ai đó đã đặt thương hiệu cho mẫu sông? của Hoàng lấp Ngọc Tường từ ánh mắt văn hóa

TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI 2 KHOA NGỮ VĂN ====== NGUYỄN THỊ THẢO BÚT KÍ AI ĐÃ ĐẶT TÊN cho DÒNG SÔNG? CỦA HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG TỪ GÓC NHÌN VĂN HÓA KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC siêng ngành: Văn học việt nam HÀ NỘI – 2017TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI 2 KHOA NGỮ VĂN === === NGUYỄN TH Ị THẢO BÚT KÍ AI ĐÃ ĐẶT TÊN mang lại DÒNG SÔNG? CỦA HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG TỪ GÓC NHÌN VĂN HÓA KHÓA LUẬN TỐT NGHI ỆP ĐẠI HỌC chuyên ngành: Văn học vn HÀ NỘI – 2017LỜI CẢM ƠN Trước hết, tôi xin thanh minh lòng biết ơn sâu sắc tới T.S La Nguyệt Anh. Cô đã trực tiếp lý giải và giúp đỡ tôi trong quá trình nghiên cứu và thực hiện khóa luận. Tôi xin tâm thành cảm ơn các thầy cô vào Tổ cỗ môn Văn học Việt Nam, khoa Ngữ văn, ngôi trường Đại học tập Sư phạm hà nội thủ đô 2, đã chế tạo ra điều kiện dễ dãi cho tôi xong xuôi khóa luận này. Hà Nội, mon 5năm 2017 sv Nguyễn Thị Thảo
LỜI CAM ĐOAN hiệu quả nghiên cứu giúp này là của riêng tôi, sau sự hướng dẫn công nghệ của T.S La Nguyệt Anh. Đề tài không trùng lặp với bất kể nghiên cứu nào. Tôi xin cam kết rằng: - Khóa luận là tác dụng nghiên cứu vớt của riêng tôi. - Mọi bốn liệu, trích dẫn vào khóa luận là hoàn toàn trung thực. Ví như sai, tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm. Hà Nội, tháng 5 năm 2017 sinh viên Nguyễn Thị Thảo
MỤC LỤC MỞ ĐẦU 1 1. Tại sao chọn đề bài 1 2. Lịch sử dân tộc vấn đề 2 3. Mục đích nghiên cứu 4 4. Nhiệm vụ phân tích 4 5. Đối tượng cùng phạm vi nghiên cứu và phân tích 4 6. Phương pháp nghiên cứu vớt 5 7. Đóng góp của khóa luận 5 8. Kết cấu của khóa luận 5 NỘI DUNG 6 CHƯƠNG 1 6 NHỮNG VẤN ĐỀ bình thường 6 1.1. Những sự việc lí luận bình thường 6 1.1.1. Khái niệm văn hóa 6 1.1.2. Có mang và bí quyết phân các loại thể kí 7 1.1.3. Mối quan hệ giữa kí văn học và văn hóa 10 1.2. Hoàng phủ Ngọc Tường và quá trình sáng tác 12 1.2.1. đôi điều về người sáng tác 12 1.2.2. Quá trình sáng tác 12 1.2.3. Cây viết kí ai đã đặt tên cho mẫu sông? của Hoàng phủ Ngọc Tường 15 CHƯƠNG 2 18 DẤU ẤN VĂN HÓA trong AI ĐÃ ĐẶT TÊN đến DÒNG SÔNG? 18 CỦA HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG 18 2.1. Địa - văn hóa Huế qua ai đó đã đặt thương hiệu cho dòng sông? 182.2. Đời sống tinh thần của người dân xứ Huế qua ai đó đã đặt thương hiệu cho dòng sông? 26 CHƯƠNG 3 34 ĐẶC SẮC NGHỆ THUẬT vào AI ĐÃ ĐẶT TÊN mang đến DÒNG SÔNG CỦA HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG 34 3.1. Ngữ điệu giàu hóa học thơ 34 3.2. Giọng điệu trữ tình 39 KẾT LUẬN 43 TƯ LIỆU THAM KHẢOMỞ ĐẦU 1. Vì sao chọn đề tài quan hệ giữa văn hóa và văn học vốn đã có từ trong bản chất đến nay lại càng thâm thúy và không thể tách chia. Sự phạt triển mạnh mẽ và càng ngày sâu của văn hóa vào các ngành công nghệ xã hội và nhân văn, trong những số đó có văn học, khiến cho mọi người càng dấn thức vai trò cùng sự kết nối của văn hóa truyền thống với văn học. Khám phá văn học tập từ mắt nhìn văn hóa là hướng đi đầy triển vọng trong nghiên cứu hiện nay. Trên lòng tin chung ấy, công ty chúng tôi lựa chọn đề tài: “Bút kí ai đã đặt thương hiệu cho chiếc sông? của Hoàng tủ Ngọc Tường từ mắt nhìn văn hóa” với những lí vị sau: Hoàng phủ Ngọc Tường là trong số những nhà văn siêng về bút kí. Nét rực rỡ trong sáng tác của ông là sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và chất trữ tình, thân nghị luận dung nhan bén cùng với suy tư đa chiều được tổng hòa hợp từ vốn con kiến thức đa dạng và phong phú về triết học, văn hóa, kế hoạch sử, địa lý tất cả được thể hiện qua lối hành văn hướng nội, súc tích, mê đắm và tài năng. Ai đó đã đặt thương hiệu cho chiếc sông? của Hoàng đậy Ngọc Tường vẫn được đưa vào chương trình sách giáo khoa hiện nay hành cùng đây cũng là một trong những tác phẩm được nhiều nhà nghiên cứu cũng như độc mang quan tâm. Trong nhà trường phổ thông, ai đó đã đặt tên cho cái sông? được đón nhận từ góc độ thể loại, được đánh giá là một thiên cây viết kí rực rỡ ở cả phương diện câu chữ và nghệ thuật. Kề bên sự nhiều mẫu mã về nội dung và sự độc đáo trong bề ngoài biểu hiện, bút kí ai đã đặt tên cho dòng sông? của Hoàng lấp Ngọc Tường vẫn phản ánh chân thực vẻ đẹp văn hóa của chiếc sông hương thơm sử thi với diễm lệ. Bạn đọc cần suy ngẫm và ngọt ngào và lắng đọng mới có thể cảm cảm nhận vẻ đẹp ấy tương tự như ẩn ý mà tác giả gửi gắm. Chắt lọc đề tài: “Bút kí ai đó đã đặt thương hiệu cho dòng sông? của Hoàng bao phủ Ngọc Tường từ mắt nhìn văn hóa”, cửa hàng chúng tôi hi vọng góp phần xác định cửa hàng 1khoa học để đánh giá những nét đặc sắc trong kí của Hoàng bao phủ Ngọc Tường và phục vụ cho việc học tập, huấn luyện môn Ngữ văn ở Trung học rộng lớn sau này. 2. Lịch sử vấn đề Đến nay có tương đối nhiều những công trình khoa học, những bài báo phân tích bút kí của Hoàng lấp Ngọc Tường. Theo nhà văn Nguyễn Tuân, Kí của Hoàng che Ngọc Tường có “rất các ánh lửa” <17, 501>. đơn vị văn Nguyên Ngọc có viết: “Trong một cuốn sách cách đây không lâu của anh, viết với in ngay một trong những ngày anh vẫn vật lộn với cơn bệnh nguy kịch – chứng minh ở anh một đức tính can đảm và nghị lực khác thường của một fan lao động thẩm mỹ – anh tự coi bản thân là “người mê mẩn chơi”. Trái thật, anh là 1 trong những người đắm say sống đến mê mải, sống và đi, đi và để được sống, với khu đất nước, cùng với nhân dân, với con người, đi say mê và say mê viết về bọn họ ” <17, 502>. đơn vị thơ Hoàng cát nhận xét: “Hoàng lấp Ngọc Tường tất cả một phong cách viết cây bút kí văn học tập của riêng mình. Thế mạnh mẽ của ông là học thức văn học, triết học, kế hoạch sử, địa lí sâu và rộng, gần như là đụng đến vụ việc gì, ở thời gian nào và ở chỗ nào thì ông vẫn có thể tung hoành dễ chịu ngòi cây bút được” <17, 503 >. Nhà nghiên cứu Phạm Xuân Nguyên khi nói tới Chân dung văn học Quảng Bình, Quảng Trị, thừa Thiên sau 1975 cũng nhận xét: “Nói rằng Hoàng che Ngọc Tường yêu Huế với hiểu Huế, thì đó là một trong những lẽ đương nhiên. Tôi muốn ra đi hơn nữa, tra cứu một căn cơ thầm bí mật để giải nghĩa cho sự thành công của mĩ mãn của các trang viết ấy: hợp lý và phải chăng ở phía trên đã bao gồm một sự hòa hợp, tương giao, linh ứng giữa phong cảnh Huế, lịch sử Huế, văn hóa truyền thống Huế với một trung ương hồn nhà văn dễ rung động, nhạy cảm, tinh tế. Phải là sự việc tương giao, đến hơn cả hòa quyện ngặt nghèo mới hiện ra được rất nhiều áng văn tài giỏi 2không dễ một lần lắp thêm hai viết được như thế. Cứ ngỡ không khác được: viết về tuy vậy Hương là nên vậy, viết về “văn hóa vườn” ngơi nghỉ Huế là yêu cầu vậy” . Trong bài xích viết ai đã đặt thương hiệu cho loại sông? – cây viết kí sử thi của Hoàng phủ Ngọc Tường, GS nai lưng Đình Sử khẳng định: “Bút kí của Hoàng bao phủ Ngọc Tường là 1 trong cuộc đi kiếm cội nguồn, một sự phát hiện nay bề dày văn hóa truyền thống và lịch sử vẻ vang của những hiện tượng cuộc sống Cái new của Hoàng bao phủ Ngọc Tường là khám phá bình diện văn hóa với bốn liệu định kỳ sử đa dạng chủng loại và một chổ chính giữa hồn Huế nồng nàn” <14, 295>. Rất có thể thấy, nội dung bài viết không chỉ bó eo hẹp vấn đề nghiên cứu ở bình diện thể loại mà thân yêu tới phương diện văn hóa, lịch sử dân tộc trong cây viết kí ai đã đặt thương hiệu cho mẫu sông? của Hoàng lấp Ngọc Tường. Đây là những bật mí quí báu cho công ty chúng tôi trong quy trình thực hiện tại đề tài. Người sáng tác Trần Thùy Mai trong nội dung bài viết Kí văn hóa của Hoàng phủ Ngọc Tường đang phân tích và xác định những giá chỉ trị thắng lợi kí văn hóa. Bài viết đi sâu nghiên cứu và phân tích những truyện kí về những nhân vật lịch sử vẻ vang ở Huế hoặc ít nhiều liên quan cho Huế như Nguyễn Trãi, Đặng Huy Trứ, Đào Duy Từ, Nguyễn Huệ Và kết luận về thái độ, tấm lòng của Hoàng đậy Ngọc Tường: “Không nhìn vào cõi xưa với thể hiện thái độ của fan hiếu cổ hay tín đồ phục cổ càng không tồn tại ý mượn xưa để nói nay; điều anh ý muốn đạt tới, và đã đạt tới, là tìm đến ra chiếc chảy của sự sống đã nối liền những con người việt nam từ xa xưa cho tới bây giờ” <9>. Vào sách Ngữ văn 12 tất cả nhận xét: “Kí Hoàng tủ Ngọc Tường vừa giàu chất trí tuệ, vừa giàu chất thơ, nội dung thông tin về văn hóa lịch sử dân tộc rất phong phú” <11, 197>. Nhìn chung, những bài viết, các công trình phân tích chủ yếu kể đến cây bút kí ai đó đã đặt thương hiệu cho mẫu sông? của Hoàng che Ngọc Tường từ ánh mắt thể loại. Yếu tố văn hóa trong cây viết kí này của Hoàng che Ngọc Tường nói 3chung và ai đó đã đặt thương hiệu cho cái sông? nói riêng, tuy nhiên đã được nhắc nhưng vẫn còn đấy nhiều quăng quật ngỏ, cần thiết có một công trình nghiên cứu chuyên biệt. Trên cơ sở những bật mí quí báu trên, khóa luận liên tiếp nghiên cứu bút kí ai đã đặt thương hiệu cho dòng sông? của Hoàng đậy Ngọc Tường từ góc nhìn văn hóa. 3. Mục đích nghiên cứu và phân tích Nghiên cứu tìm hiểu bút kí ai đã đặt tên cho dòng sông? của Hoàng đậy Ngọc Tường từ mắt nhìn văn hóa giúp bọn họ thấy được nét riêngtrong địa – văn hóa Huế; số đông phong tục sinh hoạt và con bạn xứ Huế mộng mơ. 4. Nhiệm vụ nghiên cứu và phân tích Khóa luận đặt ra và xử lý những trách nhiệm sau: - tò mò về Hoàng bao phủ Ngọc Tường – và cây viết kí của ông. - Đi mày mò xứ Huế qua địa văn hóa. - tìm ra nét khác biệt và rực rỡ trong bút kí ai đó đã đặt thương hiệu cho loại sông? của Hoàng phủ Ngọc Tường, xác định những góp sức của ông đối với văn học việt nam hiện đại. 5. Đối tượng và phạm vi phân tích - Đối tượng nghiên cứu: Đề tài khóa luận đưa ra vấn đề nghiên cứu: “Bút kí ai đã đặt thương hiệu cho loại sông? của Hoàng lấp Ngọc Tường từ góc nhìn văn hóa” đến nên công ty chúng tôi chọn khởi đầu từ vấn đề có ý nghĩa sâu sắc khái quát tháo về thể kí, về văn hóa, từ đó đi vào khám phá bút kí ai đó đã đặt thương hiệu cho chiếc sông? trong chương trình Ngữ văn 12, tập 1. - Phạm vi bốn liệu:Tư liệu chủ yếu mà chúng tôi khảo tiếp giáp là cây viết kí ai đó đã đặt thương hiệu cho loại sông? trong sách giáo khoa Ngữ văn 12, tập 1. Bên cạnh đó, khi quan trọng khóa luận có sự liên hệ đến những sáng tác nằm trong thể cây bút kí của những
Hoàng che Ngọc Tường và các nhà văn khác. 46. Phương thức nghiên cứu vớt Vận dụng phương thức nghiên cứu tác giả, item văn học, khóa luận sử dụng kết hợp các phương pháp: - Phân tích với tổng đúng theo - phương pháp so sánh hệ thống - phương pháp nghiên cứu giúp liên ngành 7. Đóng góp của khóa luận - Khóa luận nghiên cứu và phân tích bút kí ai đã đặt thương hiệu cho loại sông? của Hoàng che Ngọc Tường. - tác dụng nghiên cứu giúp của khóa luận một đợt nữa xác định tài năng độc đáo và khác biệt của Hoàng bao phủ Ngọc Tường và đóng góp thêm phần vào việc tiếp nhận tác phẩm văn học tương tự như việc học công trình kí của Hoàng lấp Ngọc Tường trong nhà trường trung học phổ thông 8. Kết cấu của khóa luận ngoại trừ phần mở đầu, tóm lại và tài liệu tham khảo, phần nội dung của khóa luận gồm ba chương: Chương 1. Những vụ việc chung Chương 2. Dấu ấn văn hóa truyền thống trong ai đã đặt tên cho loại sông? của Hoàng đậy Ngọc Tường Chương 3. Đặc sắc thẩm mỹ trong cây bút kí ai đã đặt thương hiệu cho cái sông? của Hoàng bao phủ Ngọc Tường 5NỘI DUNG CHƯƠNG 1 NHỮNG VẤN ĐỀ bình thường 1.1. Những vấn đề lí luận thông thường 1.1.1. Khái niệm văn hóa Văn hóa là một khái niệm gồm nội hàm khôn cùng rộng. Theo nghĩa rộng, văn hóa truyền thống bao hàm tất cả những giá trị vật chất và tinh thần do con người sáng khiến cho trong quá trình lao cồn sản xuất. Còn theo nghĩa hẹp, văn hóa truy