Xu&#x
E2;n Diệu l&#x
E0; nh&#x
E0; thơ mới nhất vào c&#x
E1;c nh&#x
E0; thơ mới với hồn thơ ti&#x
EA;u biểu cho tiếng n&#x
F3;i thiết tha , t&#x
EC;nh y&#x
EA;u cuộc sống, bé người v&#x
E0; rạo rực kh&#x
E1;t khao giao cảm với đời. Thơ Xu&#x
E2;n Diệu tinh tế, gợi cảm, độc đ&#x
E1;o trong chất liệu cũng như vào b&#x
FA;t ph&#x
E1;p thi ca. " Vội v&#x
E0;ng" kh&#x
F4;ng chỉ l&#x
E0; thi phẩm đặc sắc nhất vào tập thơ Thơ – b&#x
E0;i thơ đầu tay Xu&#x
E2;n Diệu d&#x
E0;ng tặng đến thế gian m&#x
E0; c&#x
F2;n l&#x
E0; b&#x
E0;i thơ giỏi nhất cả cuộc sống s&#x
E1;ng t&#x
E1;c của &#x
F4;ng. B&#x
E0;i thơ vừa như một nguồn cảm x&#x
FA;c tr&#x
E0;o d&#x
E2;ng vừa l&#x
E0; tuy&#x
EA;n ng&#x
F4;n sống của một nh&#x
E0; thơ khao kh&#x
E1;t y&#x
EA;u đời. 10 c&#x
E2;u cuối b&#x
E0;i thơ l&#x
E0; những c&#x
E2;u thơ tuyệt nhất, l&#x
E0; lời giục gi&#x
E3; sống vội v&#x
E0;ng, cuống qu&#x
FD;t để tận hưởng mỗi gi&#x
E2;y ph&#x
FA;t tuổi xu&#x
E2;n, đ&#x
E2;y cũng l&#x
E0; quan liêu niệm nh&#x
E2;n sinh mới mẻ, t&#x
ED;ch cực chưa từng thấy trong thơ ca truyền thống.

Giới thiệu chung


Với "Vội v&#x
E0;ng" nh&#x
E0; thơ đ&#x
E3; x&#x
E2;y lầu thơ giữa vẻ đẹp cuộc đời. B&#x
E0;i thơ hấp dẫn người đọc kh&#x
F4;ng chỉ bởi sự kết hợp h&#x
E0;i h&#x
F2;a, nhuần nhuyễn giữa mạch cảm x&#x
FA;c dồi d&#x
E0;o v&#x
E0; mạch luận l&#x
FD; s&#x
E2;u sắc trong một giọng điệu s&#x
F4;i nổi, đắm say m&#x
E0; c&#x
F2;n mang đến sự trải ngiệm mới mẻ về sự c&#x
E1;ch t&#x
E2;n nghệ thuật độc đ&#x
E1;o của một hồn thơ mới Xu&#x
E2;n Diệu.

Bạn đang xem: Nghị luận văn học 10 câu cuối vội vàng

(Dẫn thơ)

Th&#x
E2;n b&#x
E0;i

Nếu phần đầu b&#x
E0;i thơ, t&#x
E1;c giả b&#x
E0;y tỏ ước muốn của một c&#x
E1;i t&#x
F4;i chủ quan liêu phi l&#x
FD; v&#x
E0; t&#x
E1;o bạo đễ chống lại quy luật kh&#x
E1;c quan, đ&#x
F3;ng băng, n&#x
ED;u giữ thời gian để nắng đừng l&#x
E0;m nhạt m&#x
E0;u, để gi&#x
F3; đừng thổi cho hương đời cất cánh xa; th&#x
EC; lúc kh&#x
F4;ng đoặt được quyền của tạo h&#x
F3;a, Xu&#x
E2;n Diệu đ&#x
E3; thể hiện ước muốn ấy bằng c&#x
E1;ch thứ hai. Vào đoạn thơ cuối "Vội v&#x
E0;ng" thi sĩ đ&#x
E3; ph&#x
E1;t hiện ra c&#x
E1;ch chiến thắng thời gian bằng cường độ sống, kh&#x
E1;t vọng sống, tận hưởng v&#x
E0; tận hiến, sống cao độ bằng tất cả c&#x
E1;c gi&#x
E1;c quan, sống b&#x
F9;ng ch&#x
E1;y như ngọn lửa. V&#x
E0; đ&#x
E2;y cũng ch&#x
ED;nh l&#x
E0; lời giải đ&#x
E1;p đến những băn khoăn; sống vội v&#x
E0;ng l&#x
E0; sống như thế n&#x
E0;o.

Với Xu&#x
E2;n Diệu, thế giới n&#x
E0;y đẹp nhất, quyến rũ nhất ch&#x
ED;nh l&#x
E0; con người giữa tuổi trẻ v&#x
E0; t&#x
EC;nh y&#x
EA;u. Thi&#x
EA;n đường ch&#x
ED;nh l&#x
E0; bức tranh cuộc sống tươi đẹp nơi trần gian. Thế nhưng đời người c&#x
F3; hạn, tuổi xu&#x
E2;n ngắn ngủi, thời gian tr&#x
F4;i đi th&#x
EC; kh&#x
F4;ng thể n&#x
ED;u k&#x
E9;o. Vậy phải l&#x
E0;m thế n&#x
E0;o đễ giữ m&#x
E3;i một hồn thơ tha thiết, một tr&#x
E1;i tim y&#x
EA;u cuồng nhiệt tha thiết với cuộc đời. Nh&#x
E0; thơ đ&#x
E3; tự nhận ra rằng: H&#x
E3;y sống "mau l&#x
EA;n chứ", "gấp đi em", "vội v&#x
E0;ng" đi, h&#x
E3;y biết tr&#x
E2;n trọng từng ph&#x
FA;t gi&#x
E2;y tuổi trẻ khi chưa qu&#x
E1; muộn – lúc m&#x
F9;a chưa ng&#x
E3; chiều h&#x
F4;m

" Mau đi th&#x
F4;i! M&#x
F9;a chưa ng&#x
E3; chiều h&#x
F4;m"

Nhận thấy sự ngắn ngủi của kiếp người, nh&#x
E0; thơ giục gi&#x
E3; bản th&#x
E2;n v&#x
E0; mọi người h&#x
E3;y sống mang đến đ&#x
E1;ng sống, sống hết m&#x
EC;nh, h&#x
E3;y sống đầy nhiệt huyết.

"Th&#x
E0; một ph&#x
FA;t huy ho&#x
E0;ng rồi chợt tắt

C&#x
F2;n hơn buồn le l&#x
F3;i suốt trăm năm"

Kh&#x
F4;ng chỉ thế, dấu " ! " ở giữa d&#x
F2;ng đ&#x
E3; thể hiện một c&#x
E1;ch nồng nhiệt kh&#x
E1;t khao ấy. Đ&#x
E2;y ch&#x
ED;nh l&#x
E0; một quan lại niệm sống đẹp, một quan lại niệm nh&#x
E2;n sinh t&#x
ED;ch cự mới mẻ, kh&#x
F4;ng bao giờ đầu h&#x
E0;ng, kh&#x
F4;ng khuất phục trước thời gian. Dường như nh&#x
E0; thơ muốn dồn n&#x
E9;n, thu nhặt tất cả vẻ đẹp cuộc đời bằng sự s&#x
F4;i nổi đầy nhiệt huyết của m&#x
EC;nh. Nếu như ở đoạn thơ tr&#x
EA;n, mạch thơ đang từ băn khoăn, tiếc nuối, dỗi hờn th&#x
EC; đến đ&#x
E2;y bỗng bừng l&#x
EA;n nhịp sống mới. Giữa những c&#x
E2;u thơ d&#x
E0;i chen v&#x
E0;o một c&#x
E2;u thơ rất ngắn với nhịp thơ dồn dập.

Tác đưa đã biểu hiện tình yêu đắm đuối, cuồng nhiệt, say mê cuộc sống đời thường và tuổi trẻ - một chiếc đẹp có thực nơi trần thế, không hẳn nơi hoang tưởng lạ lẫm nào trong các thuyết giáo.


Dàn ý

I. Mở bài: reviews về bài thơ nhanh nhẹn của Xuân Diệu

- Giớ thiệu tác giả, tác phẩm

II. Thân bài: phân tích bài bác thơ chóng vánh của Xuân Diệu tốt nhất

1. Tình yêu thiên nhiên tha thiết với niềm mê man của người sáng tác (11 câu đầu):

- tác giả muốn ngự trị thiên nhiên, mong tước đoạt quyền của sinh sản hóa để thiên nhiên và thời hạn không thay đổi

- Niềm say mê, yêu vạn vật thiên nhiên tha thiết của tác giả

- Bức tranh vạn vật thiên nhiên được hiện tại lên siêu hữu tình, cute và tất cả đôi lưa

2. Nổi do dự trước thời hạn và cuộc đời ( 18 câu tiếp theo)

- đơn vị thơ cảm thấy được thời gian trôi mau

- Nhịp thơ của tác giả cũng hối hận hả, các câu thơ đầy xinh xinh về thiên nhiên

- Xuân Diệu cảm nhận thiên nhiên một biện pháp mất mát

- bịn rịn tuổi trẻ, niềm say mê vạn vật thiên nhiên đẹp đẽ

3. Thèm khát sống, mong ước cuồng sức nóng của người sáng tác ( 10 câu cuối):

- Giục dã thời hạn để tận hưởng cuộc sống

- Mãnh liệt khao khát yêu thương

- tác giả cảm nhận vạn vật thiên nhiên bằng tất cả các giác quan tiền của mình

III. Kết bài

- bao hàm lại vấn đề 


Quảng cáo

*

bài mẫu

Bài tìm hiểu thêm số 1

I. Hiểu biết chung

vào cuốn Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Thơ Xuân Diệu còn là một trong nguồn sinh sống rào rạt trước đó chưa từng thấy ở vùng nước non lặng lẽ này - Xuân Diệu đê mê tình tình yêu, yêu thích cảnh trời, sống vội vàng vàng, sông cuống quýt, muốn tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình”. Thơ Xuân Diệu bộc lộ hồn thơ trẻ em trung, nồng dịu và tình yêu cuộc sống đời thường đến độ đam mê ấy thể hiện rất rõ trong bài thơ Vội vàng. bài thơ cũng thể hiện ý niệm nhân sinh của Xuân Diệu trước biện pháp mạng tháng Tám.

II. Hướng cảm thụ

Về cấu tứ bài xích thơ: bài xích thơ là 1 trong phép biện chứng tâm hồn: Xuân Diệu khôn cùng yêu cuộc sống đời thường nhất là tuổi trẻ dẫu vậy nhà thơ cũng tương đối sợ mất nó, nghĩ về đến điều đó không tránh ngoài tiếc nuối bi đát bã, nhằm không hoang phí nét đẹp một biện pháp vô ích nên sau cùng nhà thơ chạy đua cùng với thời gian, cuống quýt hưởng đông đảo vẻ đẹp mà đời vẫn ban cho. Đó là qui định của cách biểu hiện sống “vội vàng” . Bài bác thơ diễn đạt cái tôi trữ tình tràn đầy cảm giác với đều trạng thái phức tạp, yêu thương mãnh liệt dẫu vậy sau dó lại dỗi hờn, buồn phiền tuyệt vọng, rồi bừng dậy một tình yêu sôi sục để tận thưởng hết vẻ rất đẹp của cuộc đời.

bài thơ công ty yếu kể đến mối dục tình giữa thời gian với nét đẹp của cuộc sống đời thường và đời fan - duy nhất là tuổi trẻ. Vì thời gian mà dần cho một lối sống, thái độ sống.

Ý thức về việc chảy trôi của thời gian nên người sáng tác có khát vọng rất nghệ sĩ là ao ước níu giữ thời gian.

Tôi ước ao tắt nắng nóng đi

Cho màu chớ nhạt mất,

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi.

vào thơ Xuân Diệu, cơn gió và dòng nước trôi hay là hình tượng của thời gian. Ở bài bác thơ này nắng cùng gió là hình hình ảnh cụ thể của vạn vật thiên nhiên và là biểu tượng của thời gian. Hương với màu là hình ảnh cụ thể nhưng cũng là biểu tượng cho mùa xuân - loại đẹp.

người sáng tác đã dùng đông đảo động từ mạnh: tắt (nắng), buộc (gió) để biểu thị ý mong đoạt quyền của tạo nên hóa, ý muốn giữ lại màu và hương của mùa xuân. Mong mỏi cưỡng lại quy giải pháp của tự nhiên và thoải mái để giữ lại mãi cái đẹp của cuộc sống là một khát vọng rất nghệ sĩ – biểu lộ tình yêu cuộc sống đời thường mãnh liệt, mặc kệ mọi quy luật. Câu thơ ngắn, giọng thơ mạnh khỏe cùng góp thêm phần thể hiện cách biểu hiện vội vã, trọng điểm hồn con trẻ trung, đầy sức sống của tác giả.

tác giả muốn giành quyền chế tạo ra hóa để lưu lại lấy mãi ngày xuân vì mùa xuân đẹp quá.

Xem thêm: Phân Biệt Luận Văn, Chuyên Đề Án Khác Luận Văn Như Thế Nào, Phân Loại: Khóa Luận, Luận Văn, Luận Án

Của bướm ong này trên đây tuần mon mật

 Này phía trên hoa của đồng nội xanh rì

Này phía trên lá của cành tơ phơ phất

Của yến oanh này phía trên khúc tình si.

Cách biểu đạt mùa xuân của Xuân Diệu rất mới. Câu thơ thứ nhất và sản phẩm công nghệ tư gồm cú pháp mới, hòn đảo trật tự thành phần câu nhằm tô đậm hương thơm vị, âm thanh để phiêu lưu trong mùa xuân: thời gian là mật ngọt, không khí là âm nhạc. Tác giả không chỉ chăm chú đến cảnh sắc, âm thanh mà tập trung diễn tả mức độ, tỷ lệ dày với đậm của hình ảnh, bỏ ra tiết. Nhà thơ còn cảm nhận bởi nhiều giác quan: tuần tháng mật, xanh rì, cành tơ, khúc tình si... để từ đó làm rất nổi bật vẻ đẹp mùa xuân vừa tươi tốt, nồng nàn, tràn trề sức khỏe vừa duyên dáng, hân hoan. Vẻ rất đẹp của mùa xuân còn được cảm thấy qua cảm giác thích thú:

Và này đây ánh nắng chớp hàng mi

Mỗi sáng sủa sớm, thần Vui hằng gõ cửa

Tháng giêng ngon như 1 cặp môi gần.

Ánh nắng nóng xuân tươi đã làm vui con mắt, làm thích loại nhìn. Lối đối chiếu mới lạ, hãng apple bạo: tia nắng nóng bình minh được xem như hàng mi đôi mắt của người thiếu nữ, bình minh vừa thức dậy và vài mẫu chớp mắt là ánh nắng tinh khôi tràn về muôn chỗ và đến gõ cửa hầu hết nhà, ở bài bác thơ khác bên thơ so sánh ngược lại:

Tà áo new cũng say mùi gió nước

Rặng mi dài xao đụng ánh dương vui.

(Xuân đầu)

cùng chỉ cho Xuân Diệu, mùa xuân mới được cảm nhận tinh tế và sắc sảo ở góc độ ánh tươi đẹp vui.

Nói tóm lại, mùa xuân có vẻ đẹp mắt hồng hào, tươi tắn, nồng nàn như song môi quyến rũ của thiếu nữ mà tác giả khao khát muôn tận hưởng. Không giống với thi pháp cổ điển và gửi ra cách nhìn thẩm mĩ mới, Xuân Diệu mang lại rằng nét đẹp của con fan mới tuyệt vời, chuẩn chỉnh mực cho mọi vẻ đẹp mắt của tạo thành hóa.

thủ thuật nghệ thuật nổi bật trong đoạn thơ là điệp ngữ: này đây dồn dập, nó liệt kê một loạt vẻ đẹp mắt của ngày xuân và nói lên sự đa dạng và phong phú như vô tận của mùa xuân, thiên nhiên như dọn cỗ bàn đầy ắp với mọi thức ngon sẵn có cho con người. Tác giả đã nhận được và muốn tận hưởng hết vẻ đẹp nhất mà chế tạo hóa sẽ ban cho, tránh việc để nó quá tuyệt vời rồi lại nuối tiếc:

Tôi không chờ nắng hạ new hoài xuân.

Đây chính là tư tưởng căn bản của bài thơ: tranh thủ thời gian, tận thưởng hết vẻ đẹp cuộc sống đời thường nên dẫn đến cách biểu hiện sống vội vàng. Nhạc điệu thông thường của đoạn thơ là sôi nổi, ham mê.

người sáng tác đã cảm thức được cách đi quyết liệt của thời gian.

Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua

Xuân còn non, tức là xuân sẽ già

Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

phương pháp cảm nhận thời hạn tịnh tiến, thơ ca xưa hiện nay đã nói nhiều: “ Đóng qua xuân đang tới ngay tức thì / Hè về rực rỡ, êm ả thu sang”, nhưng (với máu tấu thơ nhanh) chỉ gồm Xuân Diệu mới thấy được trong cái đẹp đã chớm vị tàn phai, và một lúc đơn vị thơ vừa mới được trong cái đẹp đã chớm vị tàn phai, và một lúc công ty thơ vừa thấy xuân mang đến mà cũng thấy xuân đi. Điệp ngữ tức là như nhận mạnh, rồi day đi day lại mẫu quy cách thức phũ phàng: thời hạn trôi đi quá nhanh, cái đẹp rồi sẽ không còn nữa, tuổi trẻ đang đi qua. Tác giả tiếc cho nét đẹp - loại hữu hạn của đời người nên giọng thơ trở buộc phải hờn dồi:

Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật

Không cho dài thời trẻ của nhân gian,

... Còn trời đất, nhưng không còn tôi mãi,

Nén bâng khuâng tôi nuối tiếc cả khu đất trời;

Nỗi niềm luyến tiếc mùa xuân - tuổi trẻ, là nhớ tiếc sự sống. Đó là biểu lộ của lòng yêu thương đời đắm say sống, ý thức giá bán trị của sự sống. Tiếc mùa xuân ngay giữa mùa xuân, nhớ tiếc tuổi trẻ con đang lúc còn trẻ tuổi là việc trỗi dậy của ý thức về nét đẹp vô giá chỉ của cuộc sống đời thường nên cần được tranh thủ thời gian, sống ra sao cho tất cả ý nghĩa, xứng đáng với đời người. Đó là 1 quan niệm nhân sinh. Thời gian vô tri, lãnh đạm đã âm thầm tàn phá không thương tiếc mẫu đẹp. Khi nét đẹp tàn đề xuất thì thoải mái và tự nhiên đối kháng với con người: lòng tôi rộng cơ mà trời chật, còn trời khu đất nhưng không có gì tôi và vạn vật thiên nhiên cùng mất đi chiếc vui tự nhiên và thoải mái của nó:

Mùi mon năm điều rớm vị phân tách phôi

Khắp việt nam vẫn than âm thầm tiễn biệt...

Con gió xinh thì thào trong lá biếc,

Phải chăng hờn vày nỗi đề xuất bay đi?

Mùa xuân, tuổi trẻ đều chảy trôi theo thời gian, theo nhịp tuần trả của vũ trụ. Tác giả bất lực trước sự việc ra đi của mẫu đẹp, mùa xuân và thấy đời fan hữu hạn đề nghị câu thơ chùng xuống ảm đạm não nuột:

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng khi nào nữa.

mặc dù thế tác trả không buông xuôi theo sự sắp đặt của chế tạo hóa mà đứng dậy tranh thủ chạy đua với thời gian, dẫn đến cách biểu hiện sống sệt biệt:

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm

Ta mong muốn ôm

Cả sự sống mới bốt dầu mơn mởn

Ta muốn riết mây gửi và gió lượn,

Ta ước ao say cánh bướm cùng với tình yêu,

Ta mong muốn thâu trong một cái hôn nhiều

và non nước, cùng cây, với cỏ rạng,

Cho ngà ngà mùi thơm, đến dã đầy ánh sáng,

cho no nê thanh dung nhan của thời tươi;

- Hỡi xuân hồng, ta mong cắn vào ngươi!

nhiều từ: Ta mong muốn ôm đứng riêng biệt thành cái thơ như để thừa nhận mạnh, xác định niềm thèm khát mãnh liệt, vừa dựng lên hình ảnh một con người đang dang rộng đôi tay muốn ôm trọn đều vẻ đẹp vào lòng để tận hưởng no nê. Dựa vào tình yêu cuộc sống cuồng nhiệt, người sáng tác đã tranh thủ đem được vẻ đẹp của ngày xuân khi thời gian chưa tàn phá. Cái đẹp vẫn còn đấy sự tươi mới nồng thắm đầy sinh khí: sự sống... Mơn mởn... Giọng thơ vội gáp, sôi nổi, kết phù hợp với điệp ngữ: Ta muốn mô tả niềm mơ ước ráo riết, cuống quýt, gấp vàng, ý muốn được sinh sống no nê, đầy đủ đầy. đều động tự mạnh: ôm, riết, say, thâu, cắn diễn đạt hoạt cồn nhanh, mạnh, thiên về cảm giác. Tác giả như mong vồ vập, nghiến ngấu để tận thưởng no nê vẻ đẹp của cuộc sống, biểu hiện tình yêu cuộc sống thường ngày cuồng nhiệt độ tột cùng. Tác giả đã mở rộng mọi giác quan tiền để tận hưởng và sống không còn mình cho mùa xuân, tuổi trẻ:

Sống toàn tim toàn trí, sinh sống toàn hồn

Sống toàn thân và thức những giác quan.

III. Kết luận

bài bác thơ vội vàng vàng trình bày ý thức về quý hiếm của cuộc sống. Tốt nhất là ngày xuân - tuổi trẻ. Từ đó tác giả biểu thị tình yêu thương đắm đuối, cuồng nhiệt, say mê cuộc sống đời thường và tuổi trẻ con - một cái đẹp có thực vị trí trần thế, chưa phải nơi hoang tưởng lạ lẫm nào trong số thuyết giáo. Bài bác thơ mang đến một nhân sinh quan liêu tích cực phải biết sống đầy đủ đầy, sống gồm ý nghĩa, biết tận hưởng những vẻ đẹp mắt mà cuộc sống đời thường ban tặng, đừng để cuộc đời, độc nhất vô nhị là tuổi con trẻ trôi qua 1 cách hoang tổn phí vô ích.