Thơ xuất xắc thơ ca hoặc thi ca, l
E0; một loại sản phẩm của s
E1;ng nghệ thuật ng
F4;n từ theo những c
E1;ch thức nhất định dựa tr
EA;n quy luật h
E0;i h
F2;a về vần điệu,
E2;m điệu. Thơ c
F3; đặc điểm ngắn gọn, s
FA;c t
ED;ch, c
F4; đọng v
E0; h
E0;m s
FA;c, c
F3; thể tạo n
EA;n cảm x
FA;c thẩm mỹ cho người đọc, người nghe.
Bạn đang xem: Tài liệu lý luận văn học về thơ
"Thơ l
E0; h
EC;nh thức s
E1;ng t
E1;c văn học phản
E1;nh cuộc sống, thể hiện t
E2;m trạng, những cảm x
FA;c mạnh mẽ bằng ng
F4;n ngữ h
E0;m s
FA;c, gi
E0;u h
EC;nh ảnh v
E0; nhất l
E0; c
F3; nhịp điệu"
A0; (Từ điển thuật ngữ văn học).
Thơ ca l
E0; tiếng nói của t
E2;m hồn, l
E0; tiếng nói của tình cảm nhỏ người, thuộc phương thức trữ tình, thơ lấy điểm tựa l
E0; sự bộc lộ thế giới nội cảm của nh
E0; thơ, những rung động m
E3;nh liệt của tr
E1;i tim sĩ trước cuộc đời. Cảm x
FA;c đóng vai tr
F2; quyết định, l
E0; nguồn cội của mọi s
E1;ng tạo nghệ thuật.
Một b
E0;i văn cũng c
F3; thể l
E0; một b
E0;i thơ nếu sự chọn lọc c
E1;c từ vào đ
F3; s
FA;c t
ED;ch v
E0; g
E2;y cảm x
FA;c mang đến người đọc một c
E1;ch cấp tốc ch
F3;ng. B
EA;n cạnh đ
F3;, một b
E0;i thơ thường c
F2;n có t
ED;nh vần giữa c
E2;u nọ với c
E2;u tê v
E0; tổ hợp của c
E1;c c
E2;u g
E2;y ra
E2;m hưởng nhạc t
ED;nh trong b
E0;i. Thơ thường d
F9;ng như h
EC;nh thức biểu tả cảm x
FA;c trữ t
EC;nh, hoặc t
EC;nh cảm x
FA;c động trước hiện tượng xảy ra vào cuộc sống, như khi người ta đứng trước phong cảnh ngoạn mục, hoặc đứng trước thảm cảnh. Sự tương t
E1;c giữa t
EC;nh cảm con người v
E0; ho
E0;n cảnh tạo n
EA;n những cảm nghĩ m
E0; người ta muốn b
E0;y tỏ với một phong độ chắt lọc, tinh khiết, kh
F4;ng rườm r
E0;, tuy vậy c
F3; mức th
F4;ng tin cao, đột ph
E1;t, nhưng c
F4; đọng v
E0; kh
FA;c chiết.C
F3; thể coi thơ l
E0; một h
EC;nh thức s
E1;ng t
E1;c văn học đầu ti
EA;n của lo
E0;i người. Ch
ED;nh v
EC; vậy m
E0; c
F3; một thời gian rất, d
E0;i thuật ngữ thơ được d
F9;ng chỉ bình thường cho văn học. Thơ c
F3; lịch sử l
E2;u đời như thế nhưng để t
EC;m một định nghĩa thể hiện hết đặc trưng bản chất của n
F3; đến việc nghi
EA;n cứu thơ ng
E0;y nay th
EC; thật kh
F4;ng dễ.
C
E1;ch đ
E2;y khoảng 1500 năm, vào cuốn Văn t
E2;m đi
EA;u long, Lưu Hiệp đ
E3; đề cập đến bố phương diện cơ bản cấu th
E0;nh n
EA;n một b
E0;i thơ l
E0; t
EC;nh cảm,
FD; nghĩa (t
EC;nh văn), ng
F4;n ngữ (h
EC;nh văn) v
E0;
E2;m thanh (thanh văn). Kế thừa quan lại niệm của Lưu Hiệp, đến đời Đường, Bạch Cư Dị đ
E3; n
EA;u l
EA;n c
E1;c yếu tố then chốt tạo th
E0;nh điều kiện tồn tại của thơ: "C
E1;i cảm ho
E1; được l
F2;ng người chẳng g
EC; trọng yếu bằng t
EC;nh cảm, chẳng g
EC; đi trước được ng
F4;n ngữ, chẳng g
EC; gần gũi bằng
E2;m thanh, chẳng g
EC; s
E2;u sắc bằng
FD; nghĩa.Với thơ, gốc l
E0; t
EC;nh cảm, mầm l
E1; l
E0; ng
F4;n ngữ, hoa l
E0;
E2;m thanh, quả l
E0;
FD; nghĩa". Quan tiền niệm n
E0;y kh
F4;ng chỉ dừng lại ở việc n
EA;u l
EA;n c
E1;c yếu tố cấu th
E0;nh t
E1;c phẩm m
E0; c
F2;n chỉ ra mối quan tiền hệ gắn b
F3; giữa ch
FA;ng, giống như gốc rễ, mầm l
E1;, hoa, quả gắn liền với nhau trong một thể thống nhất ho
E0;n chỉnh v
E0; sống động. Đ
E2;y c
F3; thể coi l
E0; quan liêu niệm về thơ to
E0;n diện v
E0; s
E2;u sắc nhất vào nền l
FD; luận văn học cổ điển Trung Hoa.
Xem thêm: Cán bộ đề án là gì - chức năng, nhiệm vụ của vụ tổ chức cán bộ
Trong tiểu luận "Thơ l
E0; g
EC;", Jacobson viết: "Nhưng t
ED;nh thơ được biểu hiện ra như thế n
E0;o? Theo c
E1;i c
E1;ch từ ngữ được cảm nhận như l
E0; từ ngữ chứ kh
F4;ng phải như vật nắm thế đơn giản của đối tượng được chỉ định, theo c
E1;ch những từ, những c
FA; ph
E1;p, những ngữ nghĩa của ch
FA;ng, h
EC;nh thức b
EA;n vào v
E0; b
EA;n ngo
E0;i của ch
FA;ng kh
F4;ng phải l
E0; c
E1;c dấu hiệu v
F4; hồn của hiện thực m
E0; c
F2;n c
F3; trọng lượng ri
EA;ng, gi
E1; trị ri
EA;ng". "Chức năng thi ca đem nguy
EA;n l
FD; tương đương của trục tuyển lựa chiếu l
EA;n trục kết hợp". Jacobson nhấn mạnh
FD; nghĩa của đối tượng gọi t
EA;n v
E0;
FD; nghĩa ngữ ph
E1;p nảy sinh từ những mối quan hệ giữa c
E1;c th
E0;nh tố cấu tr
FA;c c
F3; t
ED;nh chất kh
E9;p k
ED;n của văn bản. Điều đ
F3; cũng c
F3; nghĩa l
E0; kh
E1;i niệm
FD; nghĩa được hiểu một c
E1;ch hạn hẹp. Bởi trong thực tế, như ta thấy,
FD; nghĩa của thơ nhiều lúc đ
E3; vượt ra ngo
E0;i giới hạn của văn bản.L
FD; giải về bản chất của thơ, c
E1;c t
E1;c giả nh
F3;m Xu
E2;n thu nh
E3; tập đến rằng: "Thơ l
E0; một c
E1;i g
EC; huyền ảo, tinh khiết, th
E2;m thu
FD;, cao si
EA;u". C
F2;n nh
E0; thơ Tố Hữu th
EC; quan lại niệm: "Thơ l
E0; c
E1;i nhuỵ của cuộc sống". Dưới c
E1;i nh
EC;n cấu tr
FA;c, nh
E0; nghi
EA;n cứu Phan Ngọc định nghĩa: "Thơ l
E0; c
E1;ch tổ chức ng
F4;n ngữ hết sức qu
E1;i đản để bắt người tiếp nhận phải nhớ, phải cảm x
FA;c v
E0; suy nghĩ vày ch
ED;nh h
EC;nh thức ng
F4;n ngữ n
E0;y". Định nghĩa n
E0;y của gi
E1;o sư Phan Ngọc đ
E3; kế thừa được những kh
E1;m ph
E1; quan liêu trọng về thơ của nhiều nh
E0; nghi
EA;n cứu thuộc c
E1;c trường ph
E1;i kh
E1;c nhau của T
E2;y
C2;u trong mấy chục năm qua. Đặc biệt, đ
E3; gợi ra một trường nghi
EA;n cứu thơ hết sức rộng r
E3;i: thơ kh
F4;ng chỉ l
E0; hiện tượng ng
F4;n ngữ học thuần tu
FD; m
E0; chủ yếu l
E0; hiện tượng giao tiếp nghệ thuật, một ph
E1;t ng
F4;n trong
FD; nghĩa đầy đủ của từ n
E0;y.
tư liệu Văn Nghị Luận làng mạc Hội cùng Lí Luận Văn học
bởi vì DPPhuongdinhBẠN ĐANG ĐỌC
Tài Liệu Văn Nghị Luận làng Hội và Lí Luận Văn Học
PoetryĐây là một vài dẫn hội chứng tiêu đến văn nghị luận vì chưng mình học hỏi về những nhân vật khét tiếng như O Henrry, Bill Gate, Vincent Van Gogh, Newton, Nobell... Phần lí luận mình reup - tinh lọc - cố kỉnh đổi/thêm lời văn của phiên bản thân, chứ không trọn vẹn là bởi m...
#danchungvannghiluan #hsgvan #nlvh #nlxh #thptqg #vanhoc
Báo Cáo Truyện
Sáng tạo vào thơ ca:
S
E1;ng tạo l
E0; kết quả của qu
E1; trình dấn th
E2;n, nhập cuộc, tích lũy, hun đ
FA;c, một tiến trình cọ x
E1;t dữ dội. S
E1;ng tạo kh
F4;ng có nghĩa l
E0; bịa đặt. S
E1;ng tạo nghệ thuật giống như s
E1;ng tạo cuộc sống, cần có yếu tố thẩm mỹ, tính ch
E2;n thực cao, có khả năng t
E1;c động mạnh mẽ v
E0;o nhận thức của người đọc.Bản chất của lao động nghệ thuật l
E0; s
E1;ng tạo, một sự lao động miệt m
E0;i kh
F4;ng ngừng nghỉ. Văn chương sẽ ra làm sao nếu t
E1;c phẩm n
E0;y l
E0; bản sao của t
E1;c phẩm kia? Nếu mỗi người nghệ sĩ đều bằng l
F2;ng với những điều có sẵn? C
E2;u chữ m
F2;n s
E1;o, lời văn đơn điệu, quen thuộc nh
E0;m? Ấy l
E0; c
E1;i chết của nghệ thuật, c
E1;i chết của người nghệ sĩ vào mỗi nh
E0; văn. Bởi "Văn chương kh
F4;ng cần đến những người thợ kh
E9;o tay l
E0;m theo một v
E0;i kiểu m
E2;̃u đưa cho. Văn chương chỉ dung nạp những ai biết đ
E0;o s
E2;u, tìm t
F2;i, khơi những nguồn chưa ai khơi v
E0; s
E1;ng tạo những gì chưa có" (Nam Cao).Khi tìm đến y
EA;u cầu s
E1;ng tạo đối với nghệ thuật, đ
E3; có người băn khoăn tự hỏi: Văn học cùng bắt nguồn từ hiện thực cuộc sống, vậy tại sao kh
F4;ng có sự gặp gỡ, trùng lặp? Thật vậy, cuộc đời l
E0; lạch ngầm nơi d
F2;ng s
F4;ng văn chương bắt nước. Thế nhưng hiện thực ấy được chảy qua bầu cảm x
FA;c m
E3;nh liệt của mỗi nh
E0; thơ, nh
E0; văn. Mỗi người nghệ sĩ l
E0; một tiểu vũ trụ, t
E1;c phẩm văn học l
E0; sự phản
E1;nh tiểu vũ trụ ấy. Vì vậy, kh
F4;ng có những t
E1;c phẩm "song sinh" dù t
E2;m hồn anh cùng đồng điệu, tri kỷ với t
E2;m hồn t
F4;i.Mặt kh
E1;c, người đọc tìm đến với văn học nói chung, thơ ca nói ri
EA;ng để đắm mình vào vẻ đẹp của sự s
E1;ng tạo. Có ai y
EA;u những
E1;ng thơ m
F2;n cũ, quen nh
E0;m; có ai nhớ những vần điệu nhạt nhẽo, s
E1;o rỗng. Kh
F4;ng đi theo bé đường s
E1;ng tạo, nh
E0; thơ sẽ chỉ c
F2;n lại một mình giữa sự thờ ơ, qu
EA;n l
E3;ng của người đọc. Như thế, cuộc đời cầm b
FA;t của anh trở n
EA;n v
F4; nghĩa. Bởi "điều c
F2;n lại đối với mỗi nh
E0; văn chính l
E0; c
E1;i giọng nói ri
EA;ng của mình". Y
EA;u cầu về s
E1;ng tạo ấy gợi nhắc vào l
F2;ng người đọc nỗi nhớ kh
F4;n ngu
F4;i về những nh
E0; thơ đ
E3; d
E0;nh trọn cuộc đời mình mang đến văn chương, nghệ thuật.Chợt nhớ tới chủ nghĩa đề t
E0;i một thuở, nh
E0; văn, nh
E0; thơ h
E1;t bình thường kh
FA;c h
E1;t, kh
F4;ng có giọng điệu ri
EA;ng, ấn tượng ri
EA;ng. Chính vì vậy, những t
E1;c phẩm ấy cấp tốc chóng ra đi vào cảm nhận của người đọc như một l
E0;n gió mỏng manh tho
E1;ng qua. Như vậy, mỗi người nghệ sĩ vào qu
E1; trình cầm b
FA;t cần phải tạo được tiếng nói ri
EA;ng,
E2;m sắc ri
EA;ng. Nó đ
F2;i hỏi anh phải miệt m
E0;i tr
EA;n bé đường s
E1;ng tạo, kh
F4;ng ngừng nghỉ, kh
F4;ng lùi bước. Một
E2;m vang tha thiết, đặc sắc giữa c
F5;i văn chương, ấy l
E0; sức sống của anh, l
E0; ấn tượng của anh vào l
F2;ng người đọc mu
F4;n đời.Văn học l
E0; một vào những hình th
E1;i nghệ thuật phản
E1;nh đời sống. Nếu c
E1;c nh
E0; khoa học lấy mục đích cuối cùng của việc nghi
EA;n cứu l
E0; nhằm đạt tới ch
E2;n l
FD; kh
E1;ch quan liêu biểu thị qua những định l
FD;, định luật mang tính khu
F4;n m
E2;̃u, l
E0; nguy
EA;n tắc chung... Thì c
E1;c nh
E0; văn lại phải tìm trong hiện thực cuộc sống bộn bề những vấn đề c
E1; biệt sở hữu tính bản chất v
E0; phản
E1;nh v
E0;o trong t
E1;c phẩm th
F4;ng qua những hình thức nghệ thuật ri
EA;ng với quan lại điểm của ri
EA;ng mình.Văn chương kh
F4;ng thể được tạo ra theo hình thức sản xuất có tính d
E2;y chuyền, kh
F4;ng phải l
E0; sản xuất h
E0;ng loạt. T
E1;c phẩm văn học khi được viết ra bằng ng
F4;n từ nghệ thuật nhất thiết phải thể hiện được c
E1;ch nhìn về hiện thực ri
EA;ng, những tìm t
F2;i về nghệ thuật ri
EA;ng của người nghệ sĩ. Hình ảnh cuộc sống trong t
E1;c phẩm l
E0; hình ảnh của hiện thực đ
E3; đi qua một t
E2;m hồn, một c
E1; thể v
E0; dấu
E2;n c
E1; thể in v
E0;o vào đó "c
E0;ng độc đ
E1;o c
E0;ng hay". Xu
E2;n Diệu đ
E3; nói: chỉ có những t
E2;m hồn đồng điệu chứ kh
F4;ng thể có những bé người l
E0; phi
EA;n bản của nhau. Bởi vậy, s
E1;ng t
E1;c văn học, một thứ sản xuất "đặc biệt v
E0; c
E1; thể" nhất quyết kh
F4;ng thể tạo ra những t
E1;c phẩm giống nhau như khu
F4;n đ
FA;c.Giọng nói ri
EA;ng của nh
E0; văn có thể hiểu l
E0; một t
E2;m tư tình cảm ri
EA;ng, một th
E1;i độ sống, c
E1;ch nhìn, c
E1;ch đ
E1;nh gi
E1; về hiện thực cuộc sống ri
EA;ng được biểu hiện vào t
E1;c phẩm bằng hình thức nghệ thuật phù hợp. Phái mạnh Cao từng nói rất thấm thía một điều: "Văn chương kh
F4;ng cần đến.... S
E1;ng tạo những gì chưa có".Cuộc sống phong ph
FA; mu
F4;n m
E0;u mu
F4;n vẻ lu
F4;n ẩn chứa nhiều điều bí ẩn, chứa nhiều điều bí mật, kỳ diệu cần được kh
E1;m ph
E1;. Bề d
E0;y lịch sử văn học thế giới đ
E3; được tạo dựng h
E0;ng loạt những kh
E1;m ph
E1; ri
EA;ng ấy. Tuy vậy điều đó kh
F4;ng có nghĩa người nghệ sĩ được ph
E9;p lùi bước trong s
E1;ng tạo. Vi
EA;n Mai cho rằng: "L
E0;m thơ qu
FD; nhất l
E0; lật đ
F4;̉ c
E1;i
E1;n cũ mới hay". Điều Vi
EA;n Mai cho rằng "qu
FD; nhất" ấy thực chất cần thiết với văn học nói chung, n
E0;o phải chỉ ri
EA;ng thơ ca. Chỉ có điều: với tư c
E1;ch l
E0; loại hình nghệ thuật phản
E1;nh cuộc sống bằng phương thức trữ tình, y
EA;u cầu "lật đ
F4;̉ c
E1;i
E1;n cũ" với thơ ca được đề cao hơn hết thảy.Người nghệ sĩ phải có một nhỏ mắt tinh sắc, một t
E2;m hồn nhạy cảm v
E0; một t
E0;i năng đ
E3; đến độ chín để gửi v
E0;o vào t
E1;c phẩm giọng nói ri
EA;ng của mình. Anh có thể học tập, tiếp thu tinh xảo trong t
E1;c phẩm của c
E1;c nh
E0; văn lớp trước nhưng phải tr
EA;n cơ sở sự s
E1;ng tạo. Nói như M. Gorki: "C
E1;c anh h
E3;y học tập tất cả những nh
E0; văn có phong c
E1;ch đi
EA;u luyện, nhưng c
E1;c anh h
E3;y tìm lấy nốt nhạc lời ca mang đến ri
EA;ng mình".Người nghệ sĩ kh
F4;ng được ph
E9;p lười biếng xuất xắc bắt chước m
E0; phải lu
F4;n vào t
E2;m thế tìm t
F2;i, s
E1;ng tạo. Tất nhi
EA;n điều đó kh
F4;ng có nghĩa nh
E0; văn được ph
E9;p tìm t
F2;i theo hướng cực đoan, viết những điều kh
F4;ng ai hiểu được.Để thơ trở th
E0;nh thơ, để nghệ thuật trở th
E0;nh nghệ thuật, người l
E0;m thơ phải lu
F4;n
FD; thức: s
E1;ng tạo c
E1;i độc đ
E1;o. Kh
F4;ng ai đ
F2;i hỏi khu
F4;n m
E2;̃u mang đến nghệ thuật, cũng kh
F4;ng ai dạy nh
E0; thơ phải phản
E1;nh thế n
E0;y, x
FA;c động thế kia. Đấy l
E0; c
F4;ng việc của nh
E0; l
E0;m thơ. "S
E1;ng t
E1;c thơ l
E0; một việc vì chưng c
E1; nh
E2;n thi sĩ l
E0;m, một thứ sản xuất đặc biệt v
E0; c
E1; thể". Bởi vì mỗi t
E2;m hồn l
E0; một "vương quốc ri
EA;ng", mỗi b
E0;i thơ l
E0; một đứa nhỏ tinh thần ri
EA;ng của người nghệ sĩ, thật khó tìm thấy sự trùng lặp trong s
E1;ng tạo. Bởi vì "tầm thường l
E0; c
E1;i chết của nghệ thuật", sự lặp lại tẻ nhạt l
E0; c
E1;i chết của thơ ca. Độc đ
E1;o lu
F4;n l
E0; y
EA;u cầu mu
F4;n đời của văn chương nghệ thuật.Để sáng tạo và lưu giữ m
F4;̣t bài thơ hay:
Đối với nhà văn: Để s
E1;ng tạo n
EA;n những vần thơ đích thực, để vươn tới đỉnh cao của nghệ thuật ch
E2;n chính, người nghệ sĩ kh
F4;ng những phải có t
E0;i m
E0; cần phải có t
E2;m, có tình cảm m
E3;nh liệt, sống hết mình với cuộc đời, biết x
FA;c động nhạy cảm trước mọi niềm vui nỗi buồn của nhỏ người. Đồng thời, nh
E0; văn cũng phải biết l
E0;m l
E2;y lan tình cảm, gửi đến bạn đọc những th
F4;ng điệp s
E2;u sắc qua c
E1;c phương tiện, hình thức nghệ thuật đẹp đẽ.Đối với người đọc, để đ
E1;nh gi
E1; một t
E1;c phẩm, kh
F4;ng chỉ ch
FA;
FD; đến hình thức ng
F4;n từ m
E0; phải kh
E1;m ph
E1; ra chiều s
E2;u tư tưởng, tình cảm m
E3;nh liệt m
E0; t
E1;c giả gửi gắm. Đối với lịch sử văn học, để đ
E1;nh gi
E1; gi
E1; trị một t
E1;c phẩm thơ ca đích thực phải coi x
E9;t t
E1;c phẩm có sự h
E0;i h
F2;a giữa nội dung v
E0; hình thức.